favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 878: Sáng Thế Thần Diệp Thần (2)

Chương 878: Sáng Thế Thần Diệp Thần (2)

Chúng nó chịu sự áp bách của Thiên Đình, chịu sự xa lánh của chúng thần.

Cả Tam giới, ai cũng có thể đạp trên đầu bọn họ.

Nhớ lại năm đó, ở thời điểm Tây Du lượng kiếp, Kính Hà Long Vương đã bị một người phàm chém giết. Đây là nỗi nhục đến thế nào?

Nhưng đến cuối cùng, chẳng phải cũng không giải quyết được gì sao.

Ngọc Đế ăn tiệc, nguyên liệu dùng để nấu ăn, còn có cả gan rồng, tủy phượng.

Mặc dù rồng này không phải là rồng thật, nhưng cũng dính một ít long khí của Thủy tộc, nhưng đó cũng thuộc về rồng mà!

Ở thời đại viễn cổ, chúng nó cũng là một đám cường giả trong thiên địa, tuy rằng không mạnh bằng rồng chân chính, nhưng cũng gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Vì sao lại thành như vậy?

Chính là bởi vì sau Long Phượng lượng kiếp, Long tộc mất đi chỗ dựa lớn nhất của bọn họ - Tổ Long!

Không có Tổ Long làm chỗ dựa, Long tộc dần dần xuống dốc, lâm vào tình cảnh làm tay sai, chó săn của người khác, thậm chí là bữa cơm cho người khác.

Không còn cách nào khác, nhiều năm như vậy Long tộc chỉ có thể lựa chọn cô đơn.

Khi Thiên Đình bị Lục Tiêu Nhiên lật đổ, Hồng Quân Lão Tổ bị Lục Tiêu Nhiên đánh bại, hơn nữa còn chạy trốn, bọn họ cũng không có bao nhiêu vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Bởi vì bọn họ biết, cho dù thay đổi ai làm chủ nhân của thiên địa, Long tộc bọn họ vẫn luôn bị người ta áp bách, vẫn luôn kém một bậc.

Cho nên khi Quân Bất Kiến đi vào, thái độ của bọn họ cực kỳ khiêm tốn.

Bởi vì bọn họ thực sự sợ hãi, chút huyết mạch cuối cùng của Long tộc này cũng sẽ bị người khác tàn sát đến mức hầu như không còn.

Kết quả không ngờ rằng, Quân Bất Kiến, đường đường là đồ đệ của chủ nhân thiên địa, mà lại là Tổ Long của bọn họ chuyển thế.

Cứ như vậy, bọn họ coi như đã tìm được chỗ dựa vững chắc.

Hơn nữa, bởi vì Quân Bất Kiến là đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên, bây giờ Lục Tiêu Nhiên đang nắm cả Tam giới trong tay, thân phận và địa vị của hắn đều cực kỳ tôn quý.

Long tộc có hy vọng vùng lên rồi.

“Chúng ta cung nghênh Tổ Long trở về!”

“Lập tức mở ra tổ địa của Long tộc, để ta vào trong chữa trị lực lượng của ta.”

“Vâng!”

Lúc trước, Hậu Thổ nói cho Lục Tiêu Nhiên, ấn ký sinh mệnh của Quân Bất Kiến được đặt trong địa bàn của Long tộc, bây giờ hắn vừa lúc lấy về, để thực lực của mình tăng lên thêm một bậc nữa.

Đến lúc đó, còn tiện đi theo sư tôn tiến thêm một bước, đánh sâu vào Thái Hư Chư Thiên.

Toàn bộ mọi người trong Tam giới đều đang cố gắng, Lục Tiêu Nhiên cũng bắt đầu tiến vào minh tưởng, nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.

Mà một bên khác, Hồng Quân Lão Tổ may mắn chạy thoát khỏi tay Lục Tiêu Nhiên cũng đi tới một chỗ nào đó của Thái Hư.

“Lần này chắc là không sai!”

Hắn thở phào nhẹ nhõm, sau đó lau mồ hôi trên trán mình một chút.

Tiếp đó, hắn lập tức lấy ra một vật từ trong lòng, đó là một cái nhẫn, chất liệu gỗ bình thường, nhưng bên trên lại khắc đồ án quái lạ.

Sau khi lấy ra đồ vật này, hắn lập tức dâng hai tay đang cầm nhẫn lên cao.

“Cường giả Thái Hư vĩ đại, Hồng Quân ta cố ý đến đây, thỉnh cầu tiền bối gặp mặt ta một lần.”

Trong bóng tối, không có bất cứ âm thanh gì, trống rỗng, giống như che đậy hết tất cả mọi thứ.

Nhưng Hồng Quân Lão Tổ không từ bỏ mà tiếp tục mở miệng.

Thời điểm hắn hô lên lần thứ ba, một giọng nói cực kỳ không kiên nhẫn đột nhiên truyền đến từ trong hư không?

“Ngươi không biết là ngươi rất ồn ào sao?”

Thân mình của Hồng Quân đột nhiên run lên, sau đó kích động không thôi.

Là hắn!

Là hắn!

Chính là hắn!

Chính là âm thanh này, khiến mình như gặp ác mộng năm đó.

Đánh suốt chính ngày chín đêm!

Phải biết rằng, giữa hắn và Lục Tiêu Nhiên cũng không tiến hành đối chiến trong thời gian dài như vậy, có thể nghĩ thực lực của đối phương mạnh đến thế nào, đối phương như kẹp chặt lấy mình mà đánh.

Cuối cùng, chính mình vẫn dùng hết toàn lực, dẫn nổ Hồng Mông Tử Khí mà mình tích góp từng tí một trong vạn năm tu hành, cuối cùng mới xem như làm nổ đối phương thành tro tàn.

Kết quả lại vô cùng buồn cười là, đó lại không phải là bản thể của hắn, mà chỉ là một phân thân của hắn thôi.

Từ đó về sau, Hồng Quân Lão Tổ luôn âm thầm thề rằng, cho dù tương lại có như thế nào đi chăng nữa, hắn cũng muốn đạt đến cảnh giới này.

Sở dĩ hắn lựa chọn nắm toàn bộ Tam giới trong tay chính vì muốn nhờ vào đại công đức của hàng tỉ sinh linh, để thôi thúc lực lượng của hắn, tăng lên thêm một bước, do đó đạt đến Chí Tôn Cảnh.

Chỉ cần có thể đạt tới Chí Tôn Cảnh, hắn chẳng khác nào có được vé vào cửa tiến vào vũ hội này.

Nhưng thật đáng tiếc là, cuối cùng lại xuất hiện một Lục Tiêu Nhiên, làm xáo trộn tất cả kế hoạch của hắn.

Không chỉ như thế, Lục Tiêu Nhiên còn đoạt đi tất cả mọi thứ của hắn, cướp lấy Tam giới của hắn, còn nhân lúc hắn không để ý, đặt chân đến Chí Tôn Cảnh rồi!

Thế nhưng hiện tại đã không còn biện pháp, chuyện đã thành kết cục đã định, hắn không thể sửa đổi nữa rồi.

Hơn nữa, cho dù hắn muốn sửa đổi thì cũng không đánh lại Lục Tiêu Nhiên.

Bây giờ hắn vẫn còn là Hỗn Nguyên Vô Cực Đại La Kim Tiên thất trọng, mà Lục Tiêu Nhiên người ta đã chạy đến Chí Tôn Cảnh rồi.

Chương trướcChương tiếp