favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Thông Thiên Đại Thánh
  3. Chương 252: Kỳ thật, ta là cửu phẩm (Thượng)

Chương 252: Kỳ thật, ta là cửu phẩm (Thượng)

Bầu không khí vui mừng chung quanh phai nhạt đi không ít, tất cả trình tự kế tiếp đều đã xong, tân lang tân nương nhập phủ, bái thiên địa.

Chủ nhân Lạc phủ, Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường, vẻ vui mừng nồng đậm trên gương mặt, bất quá, nếu cẩn thận quan sát mà nói, sẽ thấy bên trong vẻ vui mừng ấy, là một tia lo lắng nhàn nhạt.

Sự tình Tiểu Báo Tử quấy rồi ngoài kia, căn bản không thể giấu diếm được hắn, hắn đương nhiên biết Tiểu Báo Tử xuất hiện, nhưng đó chỉ là khúc dạo đầu mà thôi, kế tiếp, khẳng định còn có sự tình không tốt phát sinh.

Nhưng mà, sự tình lúc này, chỉ có thể binh đến tướng ngăn, nước đất đất cản, hắn rất tự tin với thực lực Lục Phủ, không nói tới các cao thủ đại nội, chỉ riêng cao thủ Minh Nghĩa Kinh Viện cũng đã trải rộng chung quanh, hơn nữa, Lục Thiếu Du cũng chính là một cường giả bát phẩm, hơn nữa, còn sắp tiến vào cửu phẩm, có cường giả như vậy tọa trấn, có lẽ cũng không có chuyện gì lớn.

Hắn lo lắng nhất chính là Vương Xà, Thiên Long Thần Sơn.

Sáng sớm hôm nay, hắn nhận được tin tức, Vương Xà xuất hiện tại Đồi quận thành.

Nghĩ đến lúc Lục Thiếu Du cầu thân, Vương Xà lại làm quá như vậy, hắn trong lòng luôn cảm thấy có chút không nỡ, bất quá nghĩ lại, vì hôn sự này, Minh Nghĩa Kinh Viện đã phái đại lượng cao thủ đến, Tông chủ Thiên Long Đạo cũng đã nhận thức được, và Thiên Long đạo sẽ chủ tọa, dù tu vi cao tới đâu, kiêu ngạo như thế nào, cũng không dám công nhiên cãi lời mệnh lệnh của Tông chủ, huống chi, hôn sự này, không chỉ có Tông chủ Thiên Long đạo nhận thức, mà các trưởng lão Thiên Long đạo cũng có liên quan, dù Vương Xà gan lớn đến đâu, cũng không dám công nhiên đối đầu với Đại tông môn như vậy, trừ phi hắn không có đầu óc.

Hơn nữa, dù hắn dám nhúng tay vào, thì như thế nào?

Bằng vào một mình hắn, có thể làm được gì, lúc đó chẳng những không chiếm được tiện nghi mà còn thiệt thòi sao?

Nghĩ thông điểm này, hắn cũng yên lòng đi không ít.

Ngẩng đầu lên, nhìn đôi tân lang tân nương một thân áo đỏ thẫm, trong khoảng thời gian ngắn, cảm khái vạn lần.

- Mình đã không phụ lòng lão hữu phó thác, nuôi nấng Lục Thiếu Du thành người.

Vô luận là năm đó chịu bao nhiêu đau khổ, hiện tại nhìn thấy cảnh này, thật sự đáng giá a!

- Nhất bái thiên địa.

Giờ lành đã đến, tân lang tân nương liền nghe người chủ hôn kêu lên thật dài.

Nghe được âm thanh người chủ hô, đôi tân lang tân nương liền bắt đầu bái thiên địa.

- Bái không được, bái không được, không thể cúi đầu!

Lúc hai người mới vừa cúi xuống thắt lưng, ngoài cửa truyền đến một âm thanh, sau đó là mấy tiếng lệ xích, hơn mười đạo nhân ảnh từ đám người trong lục phủ xông ra, vây người vừa lên tiếng lại.

- Các ngươi ngăn ta? Muốn chết a?

Vương Xà mặc một bộ thanh bào, cầm một cây quạt nhỏ, ánh mắt nhìn hơn mười mấy cao thủ đang vây mình lại, cười lạnh.

- Vương thủ tọa, mong ngươi đừng làm chúng ta khó xử! Trong hơn mười người, một người cầm đầu mặt trắng, không có râu, tu vi không tầm thường, ước chừng lục phẩm đỉnh phong, chỉ kém cường giả thất phẩm cảnh một bước, đi ra phía trước, hướng tới Vương xà ôm quyền.

- Việc này rất trọng đại, mong Vương thủ tọa thông cảm!

- Không thể tưởng được Vạn Đại Tổng quản cũng đến đây, thật là ngoài dự kiến của ta a, bất quá, các ngươi cho rằng có thể ngăn cản được ta sao?

- Đương nhiên không được, nhưng chỉ cần cầm chân ngươi là được rồi! Vạn Đại Tổng quản mặt không chút đổi sắc.

Bên kia, tại nơi phụ thân tân lang, sắc mặt Lục Thiếu Bơi đã tái mét, nhưng Kỷ Trung Đường lúc ấy nói hắn hãy nhịn đi.

- Còn không mau bái thiên địa!

Kỷ Trong Đường sắc mặt trầm như nước, lạnh lùng quát một tiếng, hắn đã quyết định chủ ý, vô luận xảy ra sự tình gì, cũng phải làm cho xong nghi thức này, khi đó, trên danh nghĩa, tân nương đã là con dâu của Lục Phủ, có danh phận này, chuyện của hắn sẽ đơn giản hơn.

- Ai, ta nói bái không được là bái không được, các ngươi không thể làm được đâu! Vương xà than nhẹ một tiếng, phe phẩy cây quạt nhỏ, đi đến phía trước.

- Ngắn hắn lại! Sắc mặt Vạn Đại Tổng quản đại biến, quát lên một tiếng, thân hình lóe lên, liền chặn Vương xà lại, lúc này, ba đạo nhân ảnh từ khách mời nhảy ra, hướng bọn hắn vọt tới, đều tấn công về hướng Vạn Đại Tổng quản.

- Người nào, lớn mật! Thấy còn có người từ trong đám khách mời lao tới, Vạn Đại Tổng quản tức giận quát lớn, hai tay vừa lật, cũng bất chấp ngăn trở Vương xà, thân thể vừa chùyển, giơ song chưởng ra đón đỡ.

Oanh! Quyền chưởng va chạm nhau, Vạn Đại Tổng quản vội vàng ứng chiến, rơi vào thế hạ phong, lập lức lui ba bước mới đứng vững được.

Lúc này, thanh âm người chủ trì hôn lễ lại vang lên:

- Nhất bái thiên.. Phốc! Chữ "Địa" còn chưa nói ra, cả người liền biến thành một đống máu loãng, mọi người trong lễ đường ai nấy lắp bắp, huyết nhục văng khắp nơi, mặc dù đến gần bọn họ liền bị kình khí hộ thân ngăn lại, nhưng sự tình này khiến mọi người ai nấy chứng kiến đều kinh hãi.

Khinh người quá đáng, thật sự là khinh người quá đáng!

- Vương Xà, ngươi! Râu tóc Kỷ Trọng Đường đều dựng lên, cơn giận lên đến đỉnh đầu, chỉ ngón tay vào Vương xà.

- Ngươi thật to gan!

- Lá gan ta luôn lớn, chỉ là ngươi không biết thôi! Vương xà phe phẩy cây quạt nhỏ, chậm rãi đi ra từ bên trong những khách mời, phía sau hắn, ba người Bành Công Lương cùng Minh Nghĩa Kinh Viện và cao thủ đại nội chiến một chỗ, tuy nhân số bọn họ không nhiều lắm, nhưng ba người kết thành một trận thế liên bảo, công phòng nhất thể, cao thủ Lục phủ tuy nhiều, nhưng đối mặt với trận thế như vậy, trong thời gian ngắn cũng khó mà công phá.

Khách mời sớm đã ồn ào, bất luận như thế nào bọn họ cũng không thể tưởng tượng được, sự kiện trọng đại đệ nhất Vân Châu, cuối cùng diễn biến kết quả lại như thế.

SựọạbậVâCâơâvậíaặớVâCâớaựaLụPủãơbaờếãủếạâvậvqýờóâậóịavịạóựựÔDắaủÔaLĐạởãaòóãởãLạắạbểủaLạbởvìồởbọắaếaớỏạVâCâaaủạếựùâvậủaớởãvờóâậqýũâaầạễbỏâý

Người của Minh Nghĩa Kinh Viện và Kim Quang Động cũng tới, đại biểu của Minh Nghĩa Kinh Viện là một Phó Viện trưởng, còn đại biểu Kim Quang động chính là Cao Ngọc Lâu.

Chương trướcChương tiếp