Hàn ý đột nhiên bắn tới!
Cả người Đông Phồn tăng nhân bỗng cứng đờ!
Hắn không kịp phản ứng, chỉ miễn cưỡng vận chuyển công pháp phật môn, kim quang nổi lên!
Ba!
Kim quang vỡ vụn!
Đông Phồn tăng nhân kêu lên một tiếng đau đớn, cả ngươi như mũi tên bay về phía trước mấy chục trượng, đụng lên một gò núi.
Ầm ầm vang vọng!
Gò núi kia gần như vỡ vụn!
Mà Đông Phồn tăng nhân đã lún thật sâu vào trong gò núi kia.
"Đậu xanh!"
Ở vị trí lúc đầu của Đông Phồn tăng nhân, vang lên một tiếng mắng, trong giọng nói lộ ra vẻ tức giận, quát: "Đồ hòa thượng hỗn trướng, thế mà trên người còn có bảo bối hộ thân?"
——
Tình cảnh vô cùng yên lặng!
Đông Phồn tăng nhân còn bị ghim trong gò núi kia!
Đám yêu vật xung quanh còn chưa kịp phản ứng!
Mà âm linh quỷ vật lại càng không dám lấn đến gần Thượng nhân!
"Con lừa trọc chết tiệt, bảo bối hộ thân ở đâu ra?"
"Lão tử thật vất vả luyện thành cái pháp ấn quật ngã thần tiên tam giới lục đạo này, cuối cùng có thể luyện đến kích thước tương đương như cục gạch này, lúc này xuất thủ lần đầu, thế mà lại ra tay bất lợi!"
"Đám phế vật Ty Thiên Giám kia, tất cả tình báo đều là giả."
"Lần trước Đỗ Hằng trở thành tầng sáu, lần này tên hòa thượng quỷ quái này thế mà còn có bảo bối hộ thân?"
"Quốc sư ngốc kia luôn muốn lừa ta?"
Tô Đình cực kỳ tức giận.
Sao hắn có thể không nhìn ra một cục gạch lúc trước vốn có thể hoàn toàn đánh chết tên Quỷ Tăng này, nhưng lần này lại không thể đánh chết Quỷ Tăng!
Dù tình cảnh vừa mới nhìn như hung mãnh, nhưng trên thực tế, cục gạch này chỉ đánh vỡ kim quang hộ thân của Đông Phồn tăng nhân, vừa chạm đến sau đầu đã bị một luồng pháp lực chống lại, không thể đánh vỡ đầu của Đông Phồn tăng nhân.
Lúc này trong gò núi kia, Đông Phồn tăng nhân dù có pháp lực hộ thân, nhưng cuối cùng vẫn bị đập đến mức đầu óc mê man, nhất thời trống không.
Nhưng mặc dù hắn bị thương, sinh cơ lại không bị dập tắt!
Mà những yêu vật kia lúc này mới phản ứng lại, có người ẩn nấp lén đến gần bọn chúng, suýt nữa đã đánh lén giết chết hòa thượng này.
Ngao!
Một con ác lang nhào tới đầu tiên!
Oanh!
Tô Đình ném pháp ấn về phía trước, pháp ấn đón gió phồng lớn, như núi ép xuống, cực kỳ nặng nề, lập tức đập xuống con ác lang kia, ép nó thành thịt muối!
Trong chớp mắt, giữa sân yên tĩnh!
Mấy con yêu vật xung quanh, âm linh quỷ vật bốn phương tám hướng đều yên lặng, không dám vọng động!
Dù sao lúc trước khi đánh lén Đông Phồn tăng nhân, pháp ấn này không thể hiện ra uy năng, hiện tại đã đủ khiến bọn chúng kinh hãi giật mình.
Con ác lang kia vốn đã thành yêu, có thể so với Thượng nhân cảnh, nhưng ở dưới pháp ấn này lại trực tiếp liền bị nện thành một vũng máu.
Mấy con yêu vật quỷ quái còn lại, cũng có con có bản lĩnh hơn con ác lang kia, nhưng cũng biết pháp ấn này có uy năng rất mạnh, bọn chúng không có khả năng chống cự.
"Tô Đình?"
Đông Phồn tăng nhân thoát ra từ bên trong gò núi, gương mặt dữ tợn, thất khiếu chảy máu, tựa như ác quỷ, lạnh giọng nói: "Là ngươi?"
Tô Đình cười ha ha nói: "Rất nhiều ngày không gặp rồi, lần trước đập ngươi một cục gạch, bàn tay vẫn luôn hơi ngứa, lần này cho ngươi thêm một cục gạch, vốn định cho ngươi thoải mái một chút, không ngờ thế mà lại thất thủ, xin lỗi nha."
Sắc mặt Đông Phồn tăng nhân liên tục thay đổi, trong lòng dần dần nặng nề, hắn phát hiện lệnh bài trong ngực đã vỡ thành một đống cặn.
Đây là tín vật của vị tông chủ sư bá kia, kì thực cũng là tín vật của chưởng môn tông môn Cổ đạo.
Tín vật này cũng có năng lực hộ thân, nhưng khi nãy vừa đối mặt đã bị đánh nát.
Nếu không phải có tín vật này bảo vệ, lúc trước có lẽ cái đầu trơn bóng của hắn đã bị đánh thành mảnh vụn rồi.
——
Trên bầu trời.
Con đại điêu màu trắng kia xuyên qua đám mây, đã bay xa cách nơi này hơn hai mươi dặm.
Nhưng bỗng nhiên, trong ánh mắt sắc bén của nó lộ ra vẻ khác thường.
Nó bỗng nhiên quay trở về, phóng về chỗ Đông Phồn tăng nhân khi nãy.
"Vừa đưa lệnh bài cho hắn, làm sao lại vỡ vụn rồi?"
Trong lòng bạch điêu nặng nề, cảm thấy rất bất an.
Nó là yêu điêu do tông chủ nuôi dưỡng.
Tông chủ mà chết, nó cũng không thể sống được.
Lệnh bài liên quan đến sinh tử tồn vong của tông chủ.
Cũng liên quan đến sinh tử tồn vong của nó.
——
Trong rừng.
Sắc mặt Đông Phồn tăng nhân cực kỳ khó coi, trong lòng càng thêm nặng nề.
Hẳn là Tô Đình biết cái gì, cho nên mới tới giết mình?
Hắn vốn không coi trọng Tô Đình, dù sao đạo hạnh cũng bày ra ở nơi đó.
Nhưng một cục gạch lúc trước đập xuống đã có thể gây nguy hiểm tới tính mệnh của hắn.
Mà càng khiến hắn sợ hãi chính là Tô Đình có thể lặng yên không một tiếng động lẻn tới gần.
Hắn nhìn về phía Tô Đình, cắn răng nói: "Tiểu tăng và ngươi không oán không cừu, vì sao ngươi lại tập sát tiểu tăng?"
Tô Đình ngượng ngùng cười nói: "Thật ngại quá, chủ yếu là thay trời hành đạo, chứ không phải chúng ta có thù, đáng tiếc không thể để ngươi thoải mái qua đời, còn phải để ngươi chịu tội một lần, nhưng ngươi có thể yên tâm, ta sẽ dùng thêm chút lực, để ngươi mau chóng được giải thoát."
Sắc mặt Đông Phồn tăng nhân như màu đất, lui lại mấy bước, bây giờ bản thân hắn bị trọng thương, quả thực không ngăn được Tô Đình.
"Có chuyện gì thì từ từ nói, tiểu tăng và ngươi vốn không thù oán gì, làm sao đến mức tranh đấu sinh tử như thế."
"Chưa nói tới tranh đấu sinh tử, thấy thế nào đều là ngươi chết mà."
Tô Đình cầm pháp ấn, ánh mắt lạnh dần, khóe miệng treo lên một nụ cười lạnh, nói: "Huống chi, chúng ta thật sự không có thù hận sao?"
Lúc trước hắn có thuật liễm tức, lại có thuật hóa hồng, cho nên tới gần đánh lén không phải việc khó.
Nhưng vốn cho rằng có thể một kích công thành, không ngờ đối phương lại có bảo vật hộ thân chặn lại.
Trong pháp lực bắn ra từ bảo vật hộ thân của đối phương, Tô Đình cảm ứng được một khí tức dị dạng, lộ ra vẻ lạ lẫm, nhưng lại hơi quen thuộc.
Càng quan trọng hơn là, Đông Phồn tăng nhân gọi hắn là Tô Đình!
Trên thịnh hội, danh hào của hắn chính là Đại Ngưu đạo nhân!
Đỗ Hằng truy tìm theo dấu vết lúc hắn đến nên tìm được tin tức về hắn.
Như vậysao Đông Phồn tăng nhân lại biết được?
Quỷ Tăng này cũng truy tìm thông tin của hắn?
"Giết!"
Đông Phồn tăng nhân đột nhiên lui lại.
Mà mấy con yêu vật vốn tràn đầy sợ hãi đối với Tô Đình, lúc này bị hắn ra lệnh cũng phải nhào tới.
Mấy con yêu vật này có thể so với mấy vị Thượng nhân!
Lại có một đám âm linh quỷ vật quấn lên!
Đông Phồn tăng nhân không dám ngừng bước, quay người chạy trốn!
Kỳ thật trong lòng hắn, mấy con yêu vật và một đám quỷ vật này cùng tấn công, kỳ thật có bảy tám phần nắm chắc có thể đem giết chết Tô Đình chỉ có đạo hạnh tầng bốn ở chỗ này.
Nhưng hắn luôn luôn cẩn thận, trong lòng biết nếu như không giết được Tô Đình, như vậy lúc này hắn đang trọng thương thì căn bản địch không chống được một đập từ pháp ấn của đối phương.
Cho nên hắn không do dự quay người chạy trốn.
Nếu như Tô Đình bị giết chết ở chỗ này, hắn trở lại không muộn.
Nhưng hắn vừa mới quay người, chưa chạy được mười bước.
Chỉ nghe thấy sau lưng có tiếng sấm nổ vang!
Tô Đình bắn ra pháp lực, toàn thân phát ra lôi quang, như lôi thần đương thời vậy!
Thiên Lôi cuồn cuộn, có tác dụng khắc âm linh quỷ vật nhất!
Quỷ vật tới gần quanh người, vừa chạm đến lôi đình đã tan thành mây khói!
Mà quỷ vật hơi xa một chút lại vô cùng sợ hãi, mặc cho Đông Phồn tăng nhân vận pháp, cũng không thể tiến lên.
Chỉ có mấy con yêu vật kia là vẫn cố khắc chế ý sợ, liều chết nhào tới, kéo dài thời gian cho Đông Phồn tăng nhân!
"Muốn chết!"
Tô Đình duỗi ngón tay chỉ ra, Thiên Lôi kiếm chỉ bắn ra, đánh xuyên một đầu yêu vật!
Mà pháp ấn đón gió phồng lớn, đánh về phía bên trái, trực tiếp đập chết hai con yêu vật tại chỗ.