favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ
  3. Chương 145: Thi Hương (ba)

Chương 145: Thi Hương (ba)

Cuối cùng cũng đến ngày thứ ba, kỳ thi Hương sắp kết thúc. Hôm nay Nhược Vi dậy sớm làm chút điểm tâm dễ tiêu hóa cho Thụy ca, chờ lúc Thụy ca lên xe ngựa thì có thứ để ăn. Đào Đào hâm mộ không thôi, cứ quấn lấy Nhược Vi đòi ăn.

Xe ngựa chạy nhanh đến trước cửa trường thi, Nhược Vi vén màn xe thì thấy có rất nhiều người đang đợi bên ngoài. Mọi người đều cùng một mục đích.

Rốt cuộc, cánh của đóng kính cũng từ từ mở ra dưới ánh mắt mong đợi của mọi người. Ngay sau đó, đoàn người nối đuôi nhau ra ngoài, Nhược Vi tìm tòi bóng dáng Thụy ca trong đám người nhưng không thấy đâu hết. Nhược Vi không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nhìn chằm chằm vào cửa lớn. Cuối cùng, Thụy ca cũng xuất hiện, bộ dạng có chút tiều tụy.

Nhược Vi kêu Tiểu Mộc chạy nhanh qua gọi Thụy ca lên xe. Bộ dạng của đệ ấy là cần nghỉ ngơi thật tốt. Tiểu Mộc tinh mắt phát hiện ra Thụy ca còn Thụy ca thì lại không phát hiện ra đám người Nhược Vi, hắn vẫn còn đang dáo dác tìm người nhà.

"Đại thiếu gia, đại tiểu thư đang chờ người trên xe ngựa." Tiểu Mộc chạy tới trước mặt Thụy ca nói.

"Tiểu Mộc, mọi người đã tới rồi sao? Sao ta không thấy ai hết?” Thụy ca vui mừng nói.

"Đại thiếu gia, đại tiểu thư đã ngồi đợi trong xe ngựa lâu rồi, là đại tiểu thư kêu nô tài chạy tới kêu thiếu gia." Tiểu Mộc nói xong thì chỉ chỉ chiếc xe ngựa.

"Ừ, mau tới thôi!" Thụy ca nhìn thấy xe ngựa của nhà mình thì dẫn đầu đi về phía đó.

Nhược Vi ngồi ở trong xe ngựa nhìn Thụy ca bước nhanh về phía này: "Tỷ tỷ, đệ đã thi xong rồi." Thụy ca nói.

"Ừ, đói bụng không? Ăn miếng điểm tâm lót dạ đi, đây là tỷ tỷ tự tay làm cho đệ đó, không ngán đâu, về nhà tỷ tỷ sẽ bồi bổ cho đệ, mới mấy ngày mà gầy đi không ít." Nhược Vi đau lòng nhìn Thụy ca.

"Vâng, cám ơn tỷ tỷ.” Thụy ca cảm động nhìn Nhược Vi nghĩ thầm: tỷ tỷ luôn đối xử tốt với mình và đệ đệ, sau này mình cũng phải chăm sóc cho tỷ tỷ, tỷ tỷ và đệ đệ là hai người quan trọng nhất với mình.

Thụy ca tiêu diệt hết điểm tâm rất nhanh, Nhược Vi nhìn là biết đệ ấy rất đói bụng: "Uống nước đi, mắc công bị sặc.” Nhược Vi đem Linh Tuyền Thủy cho Thụy ca uống.

Sau khi Thụy ca uống Linh Tuyền Thủy thì cảm thấy khỏe hơn rất nhiều. Mấy ngày qua hoàn toàn bị ngăn cách với thế giới bên ngoài. Nếu không nhờ tỷ tỷ chuẩn bị chu đáo thì hắn sợ mình đã sớm bị say nắng té xỉu trong trường thi rồi.

Ngày đầu tiên tương đối ổn nhưng ngày thứ hai thì khó khăn hơn nhiều. Có nhiều thí sinh vì sức cùng lực kiệt té xỉu mà bị đưa ra ngoài, may mắn là Thụy ca không ở trong số đó.

Đặc biệt là mấy ngày qua chỉ có thể ở một chỗ nên thân thể bị dính mùi nước tiểu khai ngấy rất khó ngửi. Nếu không nhờ tỷ tỷ chuẩn bị nước hoa cho thì chắc hắn đã không chịu nổi.

Còn có thức ăn nữa, nếu tỷ tỷ không chuẩn bị đầy đủ thức ăn thì hắn đã sớm chết đói. Thụy ca chính mắt nhìn thấy mấy thí sinh vì không chuẩn bị đủ thức ăn mà ngã bệnh bị khiêng ra ngoài.

Chương trướcChương tiếp