favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 284: “trước Đây, Hẳn Là Mẹ Đã Có Ý Muốn Giết Chết Hứa Mặc!” (1)

Chương 284: “trước Đây, Hẳn Là Mẹ Đã Có Ý Muốn Giết Chết Hứa Mặc!” (1)

“Ta chỉ sợ ngươi không nói được! Thằng bé này rất thông minh mà cũng rất bướng bỉnh, gần như kế thừa hoàn toàn tính bướng bỉnh của mẹ nó, ngay cả sức chín trâu hai hổ cũng không kéo được hắn về! Càng huống hồ, hắn có tầm nhìn và sự quyết đoán mà người thường khó bề có được, làm việc lại rất uyển chuyển! Trước kia chúng ta không ý thức được rằng thằng bé chính là một thiên tài!”

Khi Hứa Đức Minh nói về những chuyện này, ông ta dường như có chút kiêu ngạo nhưng sau đó lại là sự tiếc nuối: “Hắn bây giờ hầu như không nghe lời khuyên của bất kì ai, không chỉ vậy mà còn chối bỏ tất cả người thân của hắn!”

“Ta có nghe Uyển Đình nói qua, Hứa Mặc chỉ cần phất tay một cái là có thể khiến công ty Davina gần như phá sản!” Tạ Chấn do dự một chút, lạnh lùng nói: “Tuy nhiên, cũng chính vì điều này mà ta phải gặp hắn một lần! Dù sao đi nữa, ta không cho phép có chuyện gì xảy ra với Tạ Băng Diễm!”

Hứa Đức Minh nghe vậy, thở dài: “Ta biết rồi! Ta sẽ tìm cách thông báo cho hắn!”

“Chuyện kia của ngươi tốt nhất mau chóng mà giải quyết đi! Bằng không, ngươi đừng cho rằng nhà họ Tạ chúng ta dễ bị bắt nạt, con gái riêng chính là con gái riêng!” Mặt mày Tạ Chấn nghiêm trọng, nhìn chằm chằm ông ta bằng ánh mắt giết người.

“...” Hứa Đức Minh chần chừ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.

Tạ Chấn là được Hứa Uyển Đình gọi điện đến. Trước đó, nhà họ Tạ không biết đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Đối với Hứa Uyển Đình mà nói, nhà họ Hứa đang đứng ở ranh giới của sự đổ vỡ. Nếu còn không có người đứng ra để điều hòa tình hình, việc mỗi người một ngả là điều hiển nhiên.

Tạ Băng Diễm đã phát điên ở nhà mấy ngày liền, Hứa Uyển Đình cùng Hứa Sơ Ảnh chỉ cảm thấy đau lòng.

Sau khi Tạ Chấn gặp Hứa Đức Minh, ông ta đã đến biệt thự nhà họ Hứa để gặp mẹ con họ. Nhưng sau khi Tạ Băng Diễm nhìn thấy Tạ Chấn, bà ta không nói không rằng mà quay trở về phòng của mình.

Chỉ có hai người Hứa Uyển Đình và Hứa Sơ Ảnh ở cùng ông ta.

“Ông bà ngoại của các ngươi đều gọi điện đến hỏi, có chuyện gì đã xảy ra? Các ngươi có thể thành thật giải thích tình huống hiện tại cho ta được không? Tại sao chúng ta lại không biết Hứa Mặc đã trở về?” Tạ Chấn nghiêm mặt nói: “Chuyện này xảy ra từ năm nào rồi? Bây giờ lớn chuyện rồi mới tìm đến chúng ta à?”

“Mẹ chưa từng yêu thương hắn, chưa bao giờ cả.” Hứa Uyển Đình nghe xong, ngẩn người mở miệng nói.

“Đây không phải câu trả lời mà ta muốn!” Tạ Chấn nhìn chị ta, nghiêm túc nói.

Vẻ mặt Hứa Sơ Ảnh uể oải nói thay: “Sáu năm trước, Hứa Mặc được đón trở về năm hắn mười bốn tuổi. Khi đó, hắn đang sống ở trại trẻ mồ côi! Hắn sống ở nhà chúng bốn năm. Trong bốn năm này có rất nhiều chuyện đã xảy ra. Ta, chị cả, chị hai đã làm rất nhiều việc để xin lỗi Hứa Mặc!”

“Ồ?”

“Lúc đó, chúng ta đều vô cùng chán ghét hắn! Mọi người trong nhà cũng vậy cả, vì thế nên chúng ta đều làm một vài chuyện để xa lánh hắn, không muốn để hắn hòa nhập vào nhà họ Hứa! Chúng ta đã làm sai rất nhiều chuyện!” Hứa Sơ Ảnh giải thích nói.

“Đã từng đánh hắn chưa?” Tạ Chấn hỏi.

“Đã từng! Rất nhiều là đằng khác!” Hứa Sơ Ảnh gật đầu.

“Còn gì nữa không?”

“Còn có…” Hứa Sơ Ảnh dừng lại một chút: “Bố và mẹ đã đánh hắn rất nhiều lần, tuy vậy, điểm quan trọng nhất vẫn không phải là việc này. Chủ yếu là do hắn thường xuyên bị phạt đứng, nhốt lại không cho phép ăn cơm! Lúc rời khỏi nhà chúng ta, trên người hắn đang có rất nhiều vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, ví dụ như thiếu máu, gầy trơ cả xương. Hai năm này trông mới khá hơn nhiều!”

“Sau khi rời khỏi nhà họ Hứa, hắn mới trở nên dễ coi hơn sao?” Tạ Chấn hỏi đến cùng.

Hứa Sơ Ảnh nhẹ nhàng gật đầu một cái: “Sau khi hắn bắt đầu lập nghiệp mới dễ nhìn hơn trước! Hai năm trước, khi mới bắt đầu lập nghiệp, hắn chỉ vừa mới tốt nghiệp trung học, còn đạt điểm cao nhất trong kỳ thi ấy! Nhưng mà… Không có một ai ủng hộ hắn lập nghiệp, cả bố và mẹ đều không cho hắn một đồng nào. Có thể nói, hắn gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, không chỉ vậy, hắn còn nhanh chóng kiếm được năm tỷ tệ tiền lợi nhuận! Hiện tại, Bính Tịch Tịch đang là một trong những nền tảng thương mại điện tử rất phổ biến! Mắt nhìn của Hứa Mặc rất chuẩn, hắn chính là một thiên tài!”

“Đúng thật là một thiên tài…” Tạ Chấn đau đầu day trán: “Nói như vậy là hắn ở nhà họ Hứa không nhận được một chút tình cảm nào sao?”

Hứa Uyển Đình và Hứa Sơ Ảnh cùng lắc đầu.

“Không ai thích hắn cả!”

“Chị em các ngươi trước đây có vẻ rất xuất sắc cơ mà? Sao có thể xử lý chuyện này bết bát, tệ hại đến vậy?”

“Ta, chúng ta cũng không biết nữa! Chúng ta vẫn luôn không nhận ra được rằng hắn bị oan! Bố mẹ lúc nào cũng nói là hắn không mấy tốt đẹp…” Hứa Sơ Ảnh khịt mũi một cái.

Chương trướcChương tiếp