favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 352: Trong Nhà Không Ủng Hộ Ngươi Cốt Nhục Tương Tàn! (1)

Chương 352: Trong Nhà Không Ủng Hộ Ngươi Cốt Nhục Tương Tàn! (1)

Hứa Uyển Đình thấy hắn tới thì rất bất ngờ.

Từ lúc bắt đầu tới giờ, Hứa Uyển Đình đã bị bắt được một tuần, vì không ăn không uống nên trông chị ta xanh xao tiều tụy vô cùng, không còn vẻ hào nhoáng cao sang như trước kia.

Thay vào bộ đồ Âu mà chị ta yêu thích là bộ quần áo cho tù nhân. Có lẽ chị ta còn phải ở lại đây một thời gian nữa mới được thả.

"Chắc ngươi không ngờ bản thân sẽ có một ngày như hôm nay!" Hứa Mặc ngồi đối diện chị ta, thấy trước mặt chị ta có đặt rất nhiều sách, không khỏi cười nói: "Đọc nhiều sách cũng rất tốt! Có thể tỉnh táo một chút!"

Mới đầu Hứa Uyển Đình không muốn mở miệng nói chuyện.

Mấy ngày nay, dù ai tới, chị ta vẫn luôn trầm mặc, không nói một lời.

Nhưng sự xuất hiện của Hứa Mặc đã khiến chị ta thay đổi, cuối cùng cũng chậm rãi mở miệng: "Ngươi phải. . . Tự bảo vệ bản thân!"

Giọng của chị ta khàn đặc, như khách đi đường khát khô cổ, có lẽ vì lâu rồi không nói gì và cũng không uống nước.

Bờ môi cũng khô nứt.

"Đương nhiên ta biết bảo vệ bản thân! Ta chẳng có vấn đề gì hết! Hôm nay ta tới, chẳng qua là cảm thấy rất buồn cười! Cuối cùng nhà họ Hứa cũng rơi vào cảnh này! Ngươi, cũng trở thành một đứa con bị bỏ rơi!" Hứa Mặc cầm lấy một quyển ở bên, hững hờ lật một trang.

Hứa Uyển Đình bi thương nói: "Ta... Không sao hết! Nhưng chị cả, không thể bảo vệ ngươi được nữa!"

"Bảo vệ ta? Đừng nói nhảm nữa!" Hứa Mặc khinh thường cười cợt: "Chị em các người thở cái thôi ta cũng biết các ngươi nghĩ gì! Bao năm qua, ngươi đã làm những gì? Đừng có lừa mình dối người!"

"Chị cả có lỗi với ngươi!" Hứa Uyển Đình bật khóc.

"Thật ra thấy ngươi như bây giờ, ta rất vui! Đây là ác giả ác báo! Nhưng chẳng mấy nữa nhà họ Hứa và nhà họ Tạ sẽ đưa ngươi ra ngoài! Sau này hãy làm một người bình thường thôi! Đừng ngông cuồng tự mãn nữa!" Hứa Mặc nói.

"Ta chỉ muốn, nhà mình yên sum vầy..." Hứa Uyển Đình vừa khóc vừa nói.

"Nhưng không có ta trong đó, đúng không?" Hứa Mặc cười nói: "Không có ta trong đó! Đương nhiên rồi! Ta cũng không hy vọng có ta trong đó! Kẻ ác rồi cũng phải chịu quả báo thôi!"

Hứa Uyển Đình không đáp, mặc nghe Hứa Mặc nói, chỉ im lặng rơi nước mắt, tuyệt vọng ngập tràn cõi lòng.

"Đợi đi! Nếu có thể, ta sẽ đưa từng người vào đoàn tụ với ngươi! Đây, không thiếu thủ đoạn!" Hứa Mặc cười nói.

Hứa Uyển Đình nghe thì lập tức ngẩng đầu nhìn Hứa Mặc: "Hứa Mặc, ngươi có thể..."

"Không!" Hứa Mặc lập tức nói: "Chắc chắn là không! Ngươi biết Hứa Phán Đễ đã làm cái gì mà, đúng không? Hứa Uyển Đình, ngươi và Hứa Phán Đễ cá mè một lứa, kéo chân bọn ta hơn một năm! Ngươi biết bọn ta ta đã bỏ ra bao nhiêu công sức, bao nhiêu tiền của mới có thể giảm bớt ảnh hưởng không? Bọn ta tính toán nội bộ với nhau, món nợ này mất tận ba trăm triệu!"

"Có lẽ đối với ngươi, ba trăm triệu chỉ là chút tiền lẻ! Nhưng bọn ta đã tiêu tốn rất nhiều nhân lực tài lực mới thành công lên sàn! Món nợ này, bọn ta sẽ trả! Nhất định sẽ trả hết!"

Hứa Uyển Đình nghe vậy thì mặt biến sắc.

"Ngươi cứ đợi Hứa Phán Đễ vào đoàn tụ với ngươi đi! Ta rất muốn xem, nhà họ Hứa và nhà họ Tạ hùng mạnh tới đâu mà có thể đưa được các ngươi ra!"

"Ta rất muốn xen, Tạ Băng Diễm sẽ trả cái giá đắt đến đâu để giết ta? Ta đã sẵn sàng rồi! Các ngươi nói đúng, ta không còn yếu đuối mặc người khác chèn ép bắt nạt nữa!"

Hứa Uyển Đình không nói lên lời. Trải qua mấy ngày trầm mặc, bây giờ nhìn thấy Hứa Mặc, chị ta chỉ biết khóc, khóc không ngừng.

Có thể do chị ta thấy hối hận, cũng có thể vì chị ta thấy ảo não, hoặc bất kỳ lý do nào khác, nhưng có thể khẳng định chị ta đang không ổn.

Hứa Mặc chỉ nói vài câu, cũng lười không muốn tiếp tục kích thích Hứa Uyển Đình, xoay người rời đi.

Chuyện của Công ty trang sức Phượng Tường tạm thời đã được giải quyết, Hứa Tuấn Triết chính là người được lợi nhiều nhất. Không những dẫn dắt ngòi nổ đến chỗ Hứa Đức Minh, làm giảm uy tín của ông ta, mà còn khiến các cổ đông của công ty đặt ra nghi vấn lớn về Hứa Đức Minh.

Chuyện này cũng giúp cho địa vị của Hứa Tuấn Triết ở công ty tăng lên đáng kể.

Hiện tại, Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh càng tín nhiệm anh ta, mọi việc đều giao cho anh ta xử lý.

Tất cả mọi chuyện đều do Hứa Uyển Đình làm!

Mọi chuyện xấu đều do Hứa Uyển Đinh chủ mưu!

Hiện tại Hứa Uyển Đình đã bị bắt, ắt phải ngồi tù.

Sau hành động vì nghĩa diệt thân của Hứa Đức Minh, một bộ phận lớn khách hàng đã tha thứ cho sự việc lần này. Vụ bê bối trang sức giả cuối cùng cũng lắng xuống.

Trong nội bộ Công ty trang sức Phượng Tường, tội danh của Hứa Uyển Đình cũng đã được xác định. Không chỉ liên quan đến làm đồ giả mà còn dính líu đến tham ô và nhiều tội danh khác, rất nghiêm trọng, đang chờ xét xử!

Chương trướcChương tiếp