favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 533: "ta Là Anh Rể Của Ngươi!!!” (1)

Chương 533: "ta Là Anh Rể Của Ngươi!!!” (1)

Năm đó, Hứa Đức Minh hoàn toàn nắm được điểm yếu này của Tạ Băng Diễm, mới khiến cho bà ta một lòng một dạ với mình!

Tạ Băng Diễm không muốn nhớ lại chuyện này.

Chuyện xảy ra ngày hôm đó giống như cơn ác mộng, khiến cho bà ta khó mà tin được.

Thậm chí đến cuối cùng bà ta mới tỉnh ngộ.

Những gì Hứa Tuấn Triết nói khiến bà ta không hiểu gì sất, nhưng lại khó lòng chấp nhận được, sau cùng không nhịn được mới đâm anh ta một dao.

Thấy anh ta chật vật chạy trốn, mặc dù trong lòng Tạ Băng Diễm cảm thấy hả hê, nhưng cũng vô cùng đau khổ, nuôi nấng nhiều năm như vậy, cho dù nuôi con chó cũng có cảm tình, huống chi là Hứa Tuấn Triết luôn ngoan ngoãn nghe lời, có hiếu tâm!

“Ta, ta không biết. . .” Tạ Băng Diễm khàn giọng đáp, nước mắt nhỏ xuống, không muốn nhiều lời.

Tạ Chấn nhíu mày: “Vậy còn Hứa Mặc? Ngươi suy nghĩ thế nào?”

Cơ thể Tạ Băng Diễm lại run lên.

Bà ta nhớ lại chuyện ngày hôm đó, rõ ràng Hứa Mặc muốn giết bà ta!

Đúng! Giết bà ta!

Lợi dụng Hứa Tuấn Triết ra tay, nói cách khác là ép Hứa Tuấn Triết ra tay.

Chuyện như vậy, sau cùng vẫn khiến bà ta không thể nào chấp nhận nổi, dù sao Hứa Mặc cũng là con trai ruột của bà ta.

Tạ Chấn thấy bà ta không mở miệng, im lặng một chút rồi nói: “Ta đã nói chuyện với Hứa Mặc! Hắn đưa ra một điều kiện, muốn ngươi phải giết chết Hứa Tuấn Triết! Là giết thật sự! Hắn nói chỉ có như vậy, hắn mới bằng lòng tha thứ cho các ngươi!”

Nghe xong, sắc mặt Tạ Băng Diễm trắng bệch, ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Tạ Chấn.

“Ta cũng hết cách rồi! Ta đã đồng ý với hắn! Những chuyện Hứa Tuấn Triết gây ra, không thể tha thứ được! Vậy nên, ngươi giết nó đi!” Tạ Chấn nhìn Tạ Băng Diễm.

Tạ Băng Diễm trợn trừng hai mắt!

Mặc dù đúng là bà ta đã đâm Hứa Tuấn Triết một dao, nhưng chỉ đâm vào bụng, chưa bao giờ nảy sinh ý đồ muốn giết người.

Khi đó chẳng qua là tức giận không có chỗ phát tiết, hận Hứa Tuấn Triết không thể chết đi, bây giờ nhớ lại, mặc dù hả giận, nhưng trong lòng cũng chẳng dễ chịu là bao.

Dù sao cũng là đứa con do một tay bà ta nuôi lớn.

Bà ta đã ôm Hứa Tuấn Triết vào trong lòng từ khi anh ta bi bô tập nói, dường như tất cả tình yêu đều đặt lên người anh ta, làm sao bỏ được?

Tạ Băng Diễm bỗng nhiên khó thở!

Tạ Chấn nhìn bà ta một cái, không khỏi thở dài.

Bây giờ Tạ Băng Diễm phải đưa ra quyết định, Hứa Mặc hay Hứa Tuấn Triết, không có con đường thứ ba để đi!

Còn vài chuyện phải nói với Tạ Băng Diễm, nhưng thấy phản ứng của bà ta, Tạ Chấn quyết định hoãn lại trước.

Bởi vì những gì ông ta sắp nói tiếp theo sẽ rất tàn nhẫn.

Bây giờ sức khỏe của Tạ Băng Diễm còn chưa hoàn toàn hồi phục, chắc chắn phải mất một khoảng thời gian để bà ta chấp nhận sự thật rằng Hứa Tuấn Triết đã tìm thấy bố mẹ ruột của mình!

Nếu có thể, ông ta không hy vọng Hứa Tuấn Triết phải bỏ mạng, anh ta phạm pháp, sẽ có pháp luật trừng trị, nếu người chết rồi, vậy coi như chấm hết!

Mà thời đại này là xã hội pháp trị, nếu Tạ Băng Diễm giết người cũng phải chịu trách nhiệm!

Đối với Tạ Chấn, việc Hứa Mặc ép Tạ Băng Diễm ra tay giết người là không thể xảy ra, ông ta hy vọng có thể tìm ra biện pháp giải quyết vẹn cả đôi đường.

Tạ Băng Diễm không trả lời câu hỏi của Tạ Chấn, có lẽ trong lòng đang chấn động.

Lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, đến tận bây giờ bà ta vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện Hứa Mặc và Hứa Tuấn Triết thật sự muốn giết mình!

Mà bây giờ, thấy thái độ cương quyết của Hứa Mặc, bà ta càng thêm tuyệt vọng và đau đớn.

Hứa Mặc ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày không ra ngoài, bởi vì Đường Lỗi sắp kết hôn, phải chuẩn bị đủ thứ chuyện, cho nên rất bận rộn.

Ngày hôm nay, cảnh sát lại gọi điện thoại tới thông báo, Trần An Hùng đang kiên quyết yêu cầu được gặp hắn.

Có lẽ Trần An Hùng đã cảm thấy nguy cơ.

Lần này cảnh sát rất nghiêm túc, mọi việc đều được xử lý từ trên xuống dưới, cho dù gã vận dụng một vài mối quan hệ của gia tộc cũng không giải quyết được cảnh sát, chỉ có thể yêu cầu gặp Hứa Mặc.

Chắc hẳn Trần An Hùng đang muốn hòa giải, Hứa Mặc suy nghĩ một chút, nghỉ ngơi thêm hai ngày mới đến sở cảnh sát gặp gã.

Trần An Hùng là cậu cả nhà họ Trần, đương nhiên vẫn giữ dáng vẻ kiêu căng, không chịu cúi đầu, nhà họ Trần tai to mặt lớn, gã cho rằng dù có bị nhốt cũng chẳng được bao lâu.

Huống chi, bây giờ Trần An Hùng vô cùng bất mãn với Hứa Mặc, thấy hắn đến, gã lập tức bày ra vẻ mặt tức tối, cắn răng mắng Hứa Mặc: “Ông chủ Hứa, ngươi chơi xấu thật đấy!”

Hứa Mặc bật cười: “Ta chơi xấu cái gì thế? Mời cậu cả Trần nói nghe thử!”

“Hứa Mặc, ta đang khách sáo với ngươi đấy! Ngươi đừng tưởng rằng có thể muốn làm gì thì làm, ta nói cho ngươi biết, bây giờ ngươi đắc tội với ta rồi!” Trần An Hùng trịch thượng nhìn chằm chằm vào Hứa Mặc.

Chương trướcChương tiếp