favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 611: Chưa Từng Đánh Giá Thấp Hứa Bác Hãn (1)

Chương 611: Chưa Từng Đánh Giá Thấp Hứa Bác Hãn (1)

Hứa An Khang nghe xong câu này, lập tức xoay người rời đi, anh ta chợt siết chặt nắm đấm, nhận ra dường như bản thân mình rất khó nhận được sự ủng hộ từ nội bộ gia tộc.

Sau khi Hứa Bác Hãn về hưu, e rằng tương lai nhà họ Hứa sẽ giao vào tay Hứa Mặc, còn công ty của anh ta đã phá sản.

Hứa An Khang nhịn xuống lửa giận trong lòng, lập tức ra gara lấy xe, anh ta muốn đến công ty trang sức nhìn xem, cảm thấy mình vẫn còn cơ hội.

Nhưng nào ngờ, khi anh ta đang lái xe trên đường, một chiếc BMW đối diện bỗng nhiên lao về phía anh ta, Hứa An Khang kinh hãi, chưa kịp phản ứng thì chiếc xe đã lao thẳng vào lề đường.

Anh ta không sao!

Hình như tài xế là một tên mập.

Hứa An Khang nhịn xuống lửa giận trong lòng, gọi điện thoại cho cảnh sát đến giải quyết.

Nhưng dường như chuyện này vẫn chưa dừng lại ở đây, lúc Hứa An Khang dừng xe trước công ty, chợt thấy có mấy người vây quanh xe mình chụp ảnh.

Hứa An Khang thấy thế thì lấy làm kinh hãi, hình như mấy người kia cũng nhìn thấy Hứa An Khang, sau đó vội vàng quay người rời đi.

“Là hắn! Chắc chắn là hắn! Hắn muốn làm gì?”

Hứa An Khang không dám lơ là, dặn dò vệ sĩ bảo vệ mình cẩn thận, anh ta không lái xe nữa, quay đầu bảo tài xế riêng đến lái xe, cố gắng bảo vệ an nguy cho mình.

Nhưng không ngờ vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khi Hứa An Khang về nhà, lại có chiếc xe tông vào xe anh ta.

Mặc dù lần này vẫn chẳng có gì nghiêm trọng, nhưng trong lòng Hứa An Khang bỗng cảm thấy khủng hoảng, Hứa Mặc đang ra tay, dường như hắn đã liên hệ với rất nhiều người.

Những người này đến từ mọi miền tổ quốc, hoàn toàn không điều tra ra cái gì, đa số đều là người bình thường.

Nhưng Hứa An Khang biết, Hứa Mặc đang ra tay.

Dùng chiêu gậy ông đập lưng ông!

“Đáng chết!”

Trong lòng Hứa An Khang tức giận không thôi, ánh mắt trở nên căm hận, anh ta biết rõ, nếu không giải quyết Hứa Mặc, cả đời anh ta sẽ chẳng làm nên trò trống gì.

Hứa Mặc sẽ đè đầu cưỡi cổ anh ta suốt đời!

“Giết hắn! Hắn phải chết!”

Hứa An Khang nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy cái bóng của Hứa Mặc quá lớn.

Bỗng nhiên Hứa An Khang chợt đồng cảm với tâm trạng Hứa Tuấn Triết năm đó, dưới sự chèn ép của Hứa Mặc, Hứa Tuấn Triết đã trở nên vô cùng điên cuồng, cực đoan.

Bây giờ anh ta cũng phải nếm trải cảm giác y hệt!

“Nhà tư bản Do Thái!!!”

Hứa An Khang nghĩ tới khẩu súng mấy ngày trước người khác đưa cho, anh ta có chút cảnh giác, không biết mấy nhà tư bản Do Thái này muốn làm gì, cho nên không dám nhận.

Nhưng bây giờ, anh ta chỉ muốn có được súng càng sớm càng tốt!

Hứa An Khang suy nghĩ một hồi, vẫn không dám tin tưởng nhà tư bản Do Thái, lấy điện thoại di động ra gọi một cú điện thoại, bảo đối phương giao vũ khí cho mình!

Muốn làm chuyện như vậy trong nước rất khó, trên thực tế, giết người còn đơn giản hơn mua súng, chỉ cần thiết kế một vụ tai nạn xe cộ là có thể giải quyết vấn đề, hoàn toàn không cần đến súng đạn.

Mua súng là phạm pháp, nhưng bên Hứa Mặc đề phòng rất nghiêm ngặt, Hứa An Khang chỉ có thể đi con đường này!

“Ta muốn mua nó về! Ta không tin đám nhà tư bản Do Thái kia! Ngươi tìm hàng nóng giúp ta, ta trả năm triệu, bên trong phải có ít nhất hai mươi viên đạn!”

“Rồi! Ta sẽ sắp xếp người đưa từ Myanmar tới!”

“Được!”

Nếu là Hứa Bác Hãn, chắc chắn ông ta sẽ không đi con đường này, Hứa Bác Hãn biết trong nước có thể dùng quy tắc gì để xử lý.

Nhưng Hứa An Khang thì khác, phần lớn thời gian anh ta du học ở nước ngoài, tiếp cận nền giáo dục tinh anh ở nước ngoài, bồi dưỡng nên nhân cách ích kỷ, thích dùng cách thức trực tiếp đề giải quyết vấn đề hơn.

Anh ta sẽ dễ dàng tiếp nhận cách giải quyết bằng kẹo đồng!

Hứa Mặc lấy mấy chiếc áo chống đạn ra chia cho hai người Cố Hoán Khê và Lý Bán Trang, bên Đường Lỗi cũng không ngoại lệ.

Tạm thời chưa biết Hứa An Khang và Hứa Bác Hãn sẽ làm gì, để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bọn họ phải nâng cao cảnh giác từ sớm.

Ngay từ khi kế hoạch bắt đầu, hai người Cố Hoán Khê và Lý Bán Trang đã mặc áo chống đạn!

Đôi khi kế hoạch sẽ không theo kịp biến cố xảy ra, bất kể kế hoạch có hoàn hảo cỡ nào, đều có khả năng xảy ra sai sót.

Hứa Mặc vốn định dùng cách của riêng mình để giải quyết, nhưng sau khi bốn người bọn họ bàn bạc, dựa trên phân tích tính cách Hứa An Khang, có lẽ đây là biện pháp tốt nhất!

Hứa An Khang đã lâm vào đường cùng rồi!

Ở bên kia, Hứa Bác Hãn phát hiện động tĩnh của Hứa An Khang có chút kỳ quái, ông ta nhíu mày hỏi han anh ta.

Hứa An Khang nhìn bố mình, nói: “Ta không sao! Gần đây Hứa Mặc náo loạn ầm ĩ, ta đang tính xem nên xử lý thế nào!”

Hứa An Khang hiểu rõ, Hứa Bác Hãn không tán thành chuyện mình trực tiếp xử lý Hứa Mặc, bởi vì hành sự lỗ mãng sẽ tạo ra nhiều rủi ro, bây giờ sau khi giá trị con người Hứa Mặc gia tăng, sẽ càng có nhiều người quan tâm, một khi hắn xảy ra vấn đề, khả năng đằng sau sẽ kéo theo vô số hệ lụy.

Chương trướcChương tiếp