“Đúng là một tên. . . Đần độn mà!” Trong lòng Cố Hoán Khê cực kỳ khó chịu.
Rốt cuộc đến bao giờ vết thương trong lòng hắn mới có thể khỏi hẳn? Chẳng lẽ cả đời không thể chữa lành được sao?
Thái độ của Hứa Mặc vô cùng kiên quyết.
Cho dù rất nhiều người phản đối, nhưng hắn vẫn quyết định làm tiếp.
Hắn muốn đẩy Hứa An Khang vào chỗ chết!
Số lần lộ diện công khai tương đối nhiều, có thể Hứa An Khang sẽ không mắc câu chỉ trong một lần, nhưng nhiều lần, chắc chắn Hứa An Khang sẽ tìm cơ hội.
Hứa Mặc có kiên nhẫn, cũng không lo lắng Hứa An Khang làm hỏng kế hoạch của mình!
Cho nên!!
Hứa Mặc trúng đạn rồi!
Lịch trình của hắn ở Tứ Xuyên kín mít, gần đây còn công khai bốn lịch trình liên tiếp, chuẩn bị tới công trường thị sát!
Vị trí của công trường rất lộn xộn, không thiếu thứ phải kiểm tra, Hứa Mặc đã sắp xếp liên tiếp hai lịch trình, đi tới đi lui, nhưng Hứa An Khang vẫn chưa có động tĩnh gì hết.
Nhưng đợi đến khi hắn bắt đầu lịch trình thứ ba, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng súng!
Viên đạn bay tới từ nóc một tòa nhà, ghim thẳng vào lồng ngực hắn, một viên đạn trong số đó còn sượt qua cánh tay hắn, máu tươi bắn ra!
Một viên đạn khác bắn trúng bụng dưới của hắn với sức mạnh vô cùng khủng khiếp, khung cảnh nhất thời trở nên hỗn loạn!
Cùng đi kiểm tra công trường với Hứa Mặc còn có một số quan chức của Sở Phát triển Tứ Xuyên, ngoài ra còn có mấy vệ sĩ phụ trách an ninh mặc thường phục!
Nghe thấy tiếng súng, bọn họ giật mình hô lên, còi cảnh sát lập tức réo lên ầm ĩ!
“Là tiếng súng, có người nổ súng giết người!”
“Trời ạ, súng?”
“Có người muốn ám sát Hứa Mặc!”
Mấy quan chức đi cùng Hứa Mặc đều khiếp sợ không thôi, sắc mặt trắng bệch, bọn họ lấy lại bình tĩnh, vội vàng gọi điện thoại thông báo.
Hứa Mặc là ai chứ?
Bây giờ hắn chính là thần tài của Tứ Xuyên, trong tay nắm giữ khối tài sản trăm tỷ, đầu tư mấy chục sản nghiệp, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế và tạo cơ hội việc làm ở Tứ Xuyên.
Tiềm lực của hắn vô cùng to lớn, khiến những quan chức cấp cao ở Tứ Xuyên không thể xem nhẹ, giờ đây, một phần đầu tư của hắn đã được thực hiện, phát triển như vũ bão, mà trong thời khắc mấu chốt, hắn lại bị ám sát, hơn nữa còn là trúng đạn, mấy quan chức cấp cao ở Tứ Xuyên lập tức nháo nhào.
Trương Ái Dân cũng nhận được thông báo ngay lúc ấy, ông ấy không thể tin nổi, sau khi hỏi thăm mấy lần, ông ấy mới xác định Hứa Mặc bị súng bắn thật!
“Là ai? Rốt cuộc là ai? Ai dám làm như vậy?”
“Đáng chết!”
“Phải bảo vệ Hứa Mặc bằng mọi giá, tuyệt đối không được để hắn xảy ra bất kỳ vấn đề gì! Cũng tuyệt đối không thể. . . Để hắn rút đầu tư khỏi Tứ Xuyên! Tra, bảo cảnh sát tra cho ta!”
Trương Ái Dân điên tiết, làm sao ông ấy có thể dễ dàng tha thứ cho chuyện này?
Cho dù trước kia, ông ấy không muốn đắc tội với nhà họ Hứa, không muốn đắc tội với Hứa Bác Hãn, nghĩ phải làm người tốt, nhưng tình huống hiện tại thì khác.
Hứa Mặc bị ám sát sẽ động chạm đến lợi ích của ông ấy và các quan chức cấp cao ở Tứ Xuyên, làm ảnh hưởng đến thành tích chính trị của bọn họ.
Đường đường là người giàu nhất lại bị bắn chết ở Tứ Xuyên, nếu chuyện này truyền ra ngoài, ai còn dám đến Tứ Xuyên đầu tư nữa?
Cho nên, Trương Ái Dân nghiến răng nghiến lợi, đích thân dẫn cảnh sát truy tìm hung thủ!
“Hung thủ đang đào tẩu, hình như tên đó muốn trốn lên núi! Khả năng vũ khí sử dụng là súng trường hạng nhẹ Mini-14 (), vô cùng hung ác!”
(
) Mini-14: Tên chính thức là United States Rifle, 7.62 mm, M14, là một khẩu súng trường bán tự động sử dụng loại đạn 7,62×51mm NATO (308 Winchester) của Mỹ.
“Chết tiệt!”
Đã bao nhiêu năm rồi mới có chuyện như vậy xảy ra ở nước Đại Hạ? Kể từ khi có lệnh cấm súng đến nay, trong nước hạn chế súng đạn cực kỳ nghiêm ngặt.
Quỷ mới biết hung thủ lấy được cây súng trường này bằng cách nào, đúng là gan to bằng trời!
“Phải bắt được hung thủ bằng mọi giá!”
“Mau mau mau!” Trương Ái Dân hô.
“Vâng!”
Không thể nghi ngờ, chuyện Hứa Mặc bị ám sát ở công trường là một chuyện vô cùng khủng khiếp.
Vì nguyên nhân nào đó, báo đài không được phép đưa tin, nhưng những cán bộ cấp cao ở Tứ Xuyên đều nhận được tin tức này.
Tạ Chấn cũng không ngoại lệ.
Ông ta tới Tứ Xuyên xử lý chuyện của Tạ Băng Diễm và Hứa Đức Minh, thấy tình hình nghiêm trọng ở sở cảnh sát, ông ta lấy làm kinh hãi, vội vàng hỏi thăm mấy cảnh sát.
Nghe nói Hứa Mặc bị ám sát, sắc mặt ông ta cắt không còn giọt máu!
“Sao. . . Làm sao có thể?”
“Chắc chắn 100%! Hung khí gây án là súng trường hạng nhẹ Mini-14, sử dụng đạn 5.56 milimet, tốc độ bắn rất nhanh, bắn được ba phát chỉ trong nháy mắt! Đối phương bắn rất chuẩn xác, hẳn là một tay lão làng!”