favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 617: Ngươi. . . Chết Ở Đấy Đi Nhé!” (2)

Chương 617: Ngươi. . . Chết Ở Đấy Đi Nhé!” (2)

Cho nên, Hứa An Khang hành động rất nhanh, anh ta rời khỏi ngọn núi, ngồi lên xe bạn, bắt đầu phi nước đại ra biên giới suốt đêm, đi hơn 300km!

“Nhanh lên! Sắp đến biên giới rồi!”

“Chỉ cần rời khỏi nơi này, mình có thể cao chạy xa bay! Chẳng có ai đối phó mình được, Hứa Mặc phải chết!”

Hứa An Khang thấy con đường thoát thân ngày càng gần, trong lòng yên tâm hơn hẳn.

Đối với anh ta, giết Hứa Mặc là chuyện dễ như trở bàn tay, giết chết hắn thật sự quá đơn giản.

Anh ta thầm suy tính, sau cái chết của Hứa Mặc, nên xử lý công ty hắn thế nào đây?

Bất kể là ở trong nước hay ngoài nước, Hứa Mặc đều có những công ty lớn, dường như các tập đoàn của nhà tư bản Do Thái rất hứng thú với những công ty này.

Nếu những tập đoàn kia muốn, làm sao có thể kiếm chác thông qua nhà bọn họ được, dù gì Hứa Mặc cũng là người nhà họ Hứa, sau khi hắn chết, chắc chắn người kế thừa tài sản chính là nhà họ Hứa!

Nghĩ như vậy, Hứa An Khang không khỏi cảm thấy lâng lâng, theo anh ta, chỉ cần nhà họ Hứa chiếm được tài sản của Hứa Mặc, kiểu gì cũng phất lên như diều gặp gió, tư sản của cả gia tộc sẽ tăng vọt mười mấy lần, thậm chí là mấy chục lần.

Đến lúc đó, nhà họ Hứa sẽ một bước lên mây, thăng cấp trở thành gia tộc hạng nhất thế giới, vô cùng tôn quý!

“Chỉ cần nhà tư bản Do Thái hợp tác với mình, chỉ cần có đống gia tài của Hứa Mặc, mình sẽ muốn gì được nấy! Hoàn toàn có thể vịn vào đống gia sản ấy nhận được sự công nhận của gia tộc quyền thế nhất phương Tây, cũng có thể bước chân vào trung tâm nước Mỹ, vang danh toàn cầu!”

“Nếu cố gắng hơn nữa, trở thành một gia tộc tương tự DuPont () hay Rockefeller () cũng không phải chuyện xa vời!”

() DuPont: DuPont không chỉ là gia tộc lâu đời nhất, kỳ lạ nhất và giàu có nhất nước Mỹ, còn là công ty tồn tại lâu nhất trong số các công ty Fortune 500. Gia tộc này đã duy trì sự thịnh vượng kéo dài suốt 250 năm, phá vỡ quy tắc “ai giàu ba họ ai khó ba đời”.

(

) Rockefeller: Gia tộc tỷ phú đầu tiên của nước Mỹ, trong đó có John Davison Rockefeller - người Mỹ giàu có nhất mọi thời đại và là người giàu nhất trong lịch sử hiện đại.

“Đây mới là bước lên đỉnh cao thế giới thật sự!”

Trong lòng Hứa An Khang ngày càng khấp khởi mừng thầm.

Hưng phấn không thôi!

“Dừng lại, kiểm tra xe!”

Ngay khi Hứa An Khang đang đắm chìm trong mộng đẹp do bản thân tạo nên, đột nhiên một tiếng hét lớn vang lên cách đó không xa, sắc mặt anh ta thay đổi kịch liệt, lập tức bừng tỉnh.

“Anh Khang, có cảnh sát kiểm tra xe!” Tài xế nói.

Hứa An Khang nhìn thoáng qua phía trước, kinh hãi nói: “Quay đầu đi thẳng đi!”

“Cái gì?”

“Quay đầu!” Hứa An Anh Khang vội vàng hô lên, gấp muốn chết.

Tài xế nghe vậy, vẻ mặt có chút khó xử, cảnh sát đã chặn xe bọn họ rồi.

“Xông lên, xông lên cho ta! Quay đầu mau!” Hứa An Khang thấy tài xế ngồi im, lập tức gào lên.

Tài xế giật nảy mình, vội vàng đạp ga lao thẳng về phía trước, sau đó bỗng nhiên quay đầu, lái về phía con đường vừa xuất phát như điên.

“Ngăn chiếc xe đó lại!”

“Nhanh nhanh nhanh! Lái nhanh lên!” Hứa An Khang vô cùng nghiêm túc, đôi mắt đỏ ngầu ẩn chứa sự điên cuồng.

Tài xế nhìn qua kính chiếu hậu, phát hiện cảnh sát đã nhanh chóng đuổi theo, còi cảnh sát không ngừng vang lên, tài xế nào dám buông lỏng? Nhanh chóng tăng tốc độ xe lên 160km, chạy hết tốc lực.

Hứa An Khang quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện có rất nhiều cảnh sát đuổi theo, đông như quân Nguyên, dường như muốn bao vây anh ta.

Hứa An Khang không khỏi hoảng sợ.

Anh ta vội vàng kiểm tra các tuyến đường xung quanh, nhìn thấy một con đường thì hét lên: “Đi về phía núi, phía trước bị phong tỏa rồi! Mau mau mau! Lái lên núi!”

“Được!”

Bọn họ không dám trở về bằng đường cũ, bởi vì bọn họ biết, đường cũ có rất nhiều cảnh sát, chỉ có thể lao vào một con đường phụ, đi sâu vào trong núi.

“Cảnh sát kéo đến ngày càng đông!”

“Bên này đã bị bao vây rồi!”

“Anh Khang, xe không thể vào được nữa, hết đường rồi!”

“Mau xuống xe, lên núi!” Hứa An Khang không rảnh để ý mấy chuyện này, thấy cảnh sát ập đến ngày càng đông, chỉ có thể xông vào trong núi sâu.

Mặc dù thế, cảnh sát vẫn đuổi sát theo sau, truy đuổi ráo riết bọn họ, Hứa An Khang thấy vậy, trong lòng không khỏi càng thêm hốt hoảng!

“Đi đi đi, mau lên! Đi mau!”

“Có chó nghiệp vụ đang truy đuổi! Trời ơi. . . Khốn kiếp!”

Hứa An Khang nghe thấy tiếng chó sủa, sắc mặt trắng bệch, vội vàng điên cuồng chạy trốn, thời gian trôi qua, dường như tiếng chó sủa phía sau ngày càng gần, khiến Hứa An Khang càng thêm hoảng sợ và điên cuồng!

“Hứa Mặc chết rồi! Chắc chắn hắn đã chết rồi, đám cảnh sát này. . . Là do người của Hứa Mặc gọi tới sao?”

“Vì sao lại nhiều người như vậy?”

Hứa An Khang không hiểu, bởi vì anh ta đã sớm sắp xếp xong xuôi lộ trình cho mình, cảnh sát không đuổi kịp mới phải, vì sao vẫn cắn chặt không buông?

“Không thể là Hứa Mặc sắp xếp được! Không thể nào!”

Chương trướcChương tiếp