favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 661: Ta Nhớ Kỹ Mặt Ngươi Rồi (1)

Chương 661: Ta Nhớ Kỹ Mặt Ngươi Rồi (1)

“Bác hai, sao ngươi lại tới đây? Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Đừng đến biệt thự của ta!” Hứa Mạn Ny vẫn còn phẫn nộ chuyện lần trước bị Hứa Mặc đánh gãy hai chân.

Đối với kẻ cầm đầu Tạ Chấn, đương nhiên cô ta không thể bày ra sắc mặt tốt.

Tạ Chấn nghe xong, cả giận nói: “Hứa Mạn Ny, sao ngươi ngu quá vậy? Ngươi đang muốn chết hả? Ta đã nói với ngươi rồi, Hứa Mặc là em trai ngươi! Là em trai ruột của ngươi! Ngươi còn muốn gì nữa?”

Hứa Mạn Ny vội vàng nói: “Bác hai à, ngươi ra ngoài trước đi, bây giờ ta phải tiếp đãi khách quý!”

“Khách quý? Người nước ngoài? Hứa Mạn Ny, ngươi đúng là to gan lớn mật!” Tạ Chấn giận dữ: “Rốt cuộc phải thế nào ngươi mới chịu thua? Ngươi chán sống rồi đúng không?”

Trong lòng Hứa Mạn Ny cuống cuồng, chỉ có thể tiếp tục nói: “Bác hai, ta có muốn đối phó Hứa Mặc đâu, ta đang tiếp đãi khách quý mà, ngươi mau ra ngoài đi!”

“Giỏi giỏi giỏi! Hứa Mạn Ny, ngươi không nghe lời người bác này nữa rồi!” Tạ Chấn bực bội, quay đầu nhìn chằm chằm vào Matt: “Ngươi có biết người này là ai không? Hắn ta tên là Matt Morgan!”

“Ta biết chứ!”

“Vậy ngươi có biết hắn ta là phần tử tội phạm không hả? Ngươi biết hắn ta được liệt vào danh sách nguy hiểm của Cục An ninh Quốc gia không? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ta không chỉ tới để mắng cho ngươi thông ra, mà còn đến để bắt hắn ta! Ta biết các ngươi muốn ra tay với Hứa Mặc!” Tạ Chấn cả giận nói, ông ta sờ lên túi áo, lấy ra một khẩu súng nhắm vào đám người Matt.

“Không được nhúc nhích, tất cả giơ tay lên!”

Hứa Mạn Ny nghe xong, bỗng lấy làm kinh hãi.

Matt cũng khá bất ngờ, gã không hiểu ngôn ngữ nước Đại Hạ.

Không biết bọn họ đang lăn tăn cái gì.

Thẳng đến khi Tạ Chấn lôi súng ra, gã mới ý thức được xảy ra chuyện gì.

Matt nhìn thoáng qua, gã cười phá lên, cười đến cực kỳ sảng khoái, móc từ trong túi áo ra một cái kẹo cao su, bỏ vào miệng nhai nhai, nheo mắt lại, vẻ mặt khinh thường nhìn Tạ Chấn.

“Cảnh sát nước Đại Hạ? Ngươi biết hậu quả khi động đến ta không?”

Khóe miệng gã nhếch lên, tỏ ra ngạo mạn và tàn nhẫn.

“Không cần biết ngươi là ai! Ngươi giơ tay lên cho ta! Cả ngươi nữa!” Tạ Chấn tức tối nói với bọn họ, chỉ vào Matt và đám vệ sĩ áo đen.

Nhưng đám Matt nghe xong thì cười ầm lên, trong mắt tràn đầy vẻ khinh miệt.

“Cảnh sát nước Đại Hạ này, dường như ngươi biết chúng ta đang làm cái gì! Tốt lắm, vậy chúng ta cũng không cần phải che giấu nữa! Ra tay đi!”

Chỉ trong chớp mắt, mấy tên vệ sĩ áo đen nhào về phía Tạ Chấn!

Còn Matt thì quay đầu nhìn về phía Hứa Mạn Ny, ánh mắt biến thành khát vọng trần trụi và xâm lược, dường như muốn lột sạch quần áo của cô ta ngay tức khắc, khiến Hứa Mạn Ny kinh hãi!

Matt Morgan, mặc dù mang họ Morgan, nhưng thật ra gã không phải con cháu trực hệ của gia tộc Morgan, chẳng qua chỉ là một chi thứ xa lắc xa lơ mà thôi.

Bản thân gã cũng không phải cậu ấm nhà giàu gì, trên người cũng chẳng có bao nhiêu tiền, thua cả nhà họ Hứa, nhưng gã rất thích dùng cái mác gia tộc Morgan và thân phận con cái nhà giàu để tô son trát phấn cho chính mình.

Bởi vì có thân phận này, cho nên gã rất được hoan nghênh ở Hollywood và giới giải trí trên toàn thế giới, mà bản thân Matt Morgan cũng rất thích dan díu với mấy nữ ngôi sao.

Không thể không nói, những nữ ngôi sao lọt vào mắt xanh của gã đều cực kỳ xinh đẹp.

Lần này, gã được nhà tư bản Do Thái mời đến, phụ trách việc đến nước Đại Hạ giúp đỡ Hứa Bác Hãn, lần đầu tiên nhìn thấy ảnh chụp của Hứa Mạn Ny, gã đã muốn chiếm hữu cô ta.

Một người phụ nữ Đại Hạ xinh đẹp, lại còn là ngôi sao lớn, chị gái của Hứa Mặc, ba thân phận này đã thu hút gã tìm tới Hứa Mạn Ny.

Vốn định chơi một trò chơi, để Hứa Mạn Ny ngoan ngoãn cởi quần áo ra, chỉ cần cô ta làm theo, sau này việc khống chế cô ả sẽ trở nên đơn giản, nhưng không ngờ lại có một tên Trình Giảo Kim (*) nhảy ra giữa đường.

(*) Trình Giảo Kim: Ý chỉ kỳ đà cản mũi.

Bị Tạ Chấn vạch trần, Matt cũng không giả bộ nữa, gã lập tức lộ ra vẻ hung ác và tham lam, nhắm vào Hứa Mạn Ny.

Cách thức gã muốn sử dụng là cưỡng hiếp.

Đối với gã, cưỡng hiếp mới đem lại cảm giác chinh phục, nhất là cưỡng hiếp một nữ ngôi sao Đại Hạ đẹp như tiên nữ thế này, khiến cả người gã bắt đầu run rẩy.

Hứa Mạn Ny chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Matt đã đi về phía cô ta, Hứa Mạn Ny kinh hãi, muốn né tránh, nhưng Matt bỗng nhiên phất tay, cho cô ta một bạt tai.

“Bốp” một tiếng, Hứa Mạn Ny bị đánh cho ngu người.

Chỉ nghe thấy “xoạc” một tiếng, Matt xé toạc lớp vải trên vai cô ta, lúc này Hứa Mạn Ny mới nhận ra tình huống hiện tại.

“Á?” Hứa Mạn Ny kinh hãi, bỗng nhiên giãy giụa, phất tay đánh về phía Matt.

Matt cũng không khách sáo, giáng cho cô ta thêm hai bạt tai nữa, bốp bốp, Hứa Mạn Ny bị đánh cho trời đất quay cuồng, khuôn mặt nhanh chóng sưng vù lên.

“A a a!” Hứa Mạn Ny bật khóc, trong mắt Matt tràn đầy vẻ khát máu và tàn bạo, gã tiếp tục xé tung chiếc váy dài trên người cô ta.

Lớp vải che chắn trên vai đã bị xé rách, lộ ra làn da trắng nõn như ngọc.

Chương trướcChương tiếp