“Quỳ xuống đất! Làm chó!” Matt tiếp tục cười nói, phủi tay, một tên vệ sĩ hiểu ý lấy ra một sợi dây và vòng cổ đưa cho gã.
Matt cầm lấy vòng cổ nói: “Hứa à, ngậm vào miệng đeo cho mình đi!”
Trước kia Hứa Mạn Ny là đóa hoa được nuôi dưỡng trong nhà kính, nào đã thấy chuyện kinh khủng như vậy?
Trước kia cô ta lăn lộn trong giới giải trí, ít nhiều đã từng nghe nói đến sở thích của một vài người, nhưng cô ta không ngờ nó lại rơi xuống trên đầu mình.
Nhìn Tạ Chấn không còn ra hồn người nằm dưới đất, toàn thân cô ta không ngừng run rẩy, hoàn toàn không biết phải làm gì.
“Man, Mạn Ny. . . Đi tìm Hứa. . . Hứa Mặc, mau!”
Tạ Chấn nằm trong vũng máu, chưa bị đánh chết, ông ta bỗng nhiên nhìn Hứa Mạn Ny, hấp hối mở miệng.
“Tên này là. . . Cao thủ!”
“Nhanh!”
Nghe Tạ Chấn nói vậy, Hứa Mạn Ny càng thêm khiếp đảm.
Thật ra trong khoảng thời gian này, Tạ Chấn vẫn luôn chăm sóc, bảo vệ sự an toàn cho cô ta.
Trước kia, nếu không nhờ có Tạ Chấn lót đường, con đường ngôi sao của Hứa Mạn Ny đã không thông thuận như thế.
Bây giờ, thấy Tạ Chấn như vậy, cô ta vừa kinh vừa sợ, nước mắt lập tức chảy xuống.
“Cô Hứa thân mến, đeo vòng cổ vào đi! Nếu không ta giết lão à nha!”
“Ngươi, đồ ác quỷ!” Hứa Mạn Ny bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Matt, quát ầm lên, không ngờ bản thân lại nghênh đón một tên ác ma đến nhà.
“Ác quỷ?” Matt nghe xong, nhất thời cười to, lộ ra
“Ngươi. . . Đừng có nằm mơ! Đồ ác quỷ khốn kiếp!” Hứa Mạn Ny giùng giằng muốn chạy trốn.
Mấy tên vệ sĩ thấy vậy, làm sao không nhận ra mục đích của cô ta, lập tức bao vây lấy.
Matt thấy thế thì càng cười khoái chí, trong mắt tràn đầy vẻ khát máu và tàn bạo: “Hứa à, hình như ngươi muốn trái lệnh ta thì phải. Nhưng không sao, chẳng mấy chốc ngươi sẽ ngoan ngoãn thôi!”
Nói xong, gã ném vòng cổ trong tay sang một bên, chậm rãi đi về phía Hứa Mạn Ny: “Phụ nữ Đại Hạ đúng là đỉnh của chóp, Hứa nhỉ!”
Hứa Mạn Ny thấy gã đang đi về phía mình, cô ta giật nảy mình, vội vàng lui lại, nhưng tốc độ của Matt nhanh hơn cô ta nhiều, gã lập tức xông đến túm tóc cô ta kéo trở về.
“Rầm!”
Hứa Mạn Ny bị kéo tóc, lao vào mặt bàn rồi ngã xuống.
Cô ta không khỏi hét thảm một tiếng.
Matt nghe thấy cô ta hét thảm, dường như gã càng thêm hưng phấn, duỗi tay nắm lấy váy của Hứa Mạn Ny, muốn tiếp tục xé xuống.
Nhưng lúc này, đoàng một tiếng, tiếng súng lại vang lên, viên đạn xẹt qua tai Matt.
“Xẹt!”
Matt kinh hãi, vội vàng quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy một người phụ nữ khác đang cầm súng nhắm vào mình.
Gã lập tức sờ lên tai mình, phát hiện máu me be bét.
“Chết tiệt!”
“Đoàng đoàng đoàng!”
Người phụ nữ cầm súng thấy chưa bắn trúng Matt, cô ta lại nổ thêm ba phát súng nữa.
Matt đã phản ứng lại, bỗng nhiên nhảy vọt sang tránh đi, nhưng bắp chân phải vẫn bị bắn trúng, máu tươi bắn ra.
“Đáng chết, con đàn bà này. . .” Matt thấy mình bị thương, bỗng nhiên giận dữ, trực tiếp lao về phía người phụ nữ kia.
Tốc độ của gã rất nhanh, nhanh hơn người bình thường rất nhiều, trong nháy mắt đã phi tới vị trí của người phụ nữ.
Nhưng hiển nhiên người phụ nữ cầm súng cũng không phải hạng xoàng, cô ta bất ngờ né sang một bên, tránh đòn tấn công của Matt, bồi thêm cho gã một viên đạn.
Chỉ nghe thấy đoàng một tiếng, viên đạn đã bắn trúng ngực Matt, cả người gã rung mạnh, bước chân ngừng lại, gã nhìn chòng chọc vào người phụ nữ.
Sau đó trực tiếp vung nắm đấm về phía cô ta.
Người phụ nữ không thể tránh được đòn này, cô ta bị đánh trúng bả vai, cả người bay ra ngoài, đập vào cầu thang cách đó không xa.
“Chết đi!” Matt tiến đến, muốn giết chết người phụ nữ này.
Nhưng cô ta phản ứng rất nhanh, sau đòn vừa rồi, cô ta lại đứng lên, cầm súng bắn phát cuối cùng vào gã.
“Đoàng!”
Viên đạn bắn trúng bả vai Matt, cơ thể đang lao tới của gã bất ngờ bị tác động mạnh đẩy lùi lại, bước chân phải tạm dừng.
Điều này khiến Matt giật mình.
Gã nhận ra người phụ nữ này không phải người bình thường, nếu là người bình thường, sau khi lĩnh trọn đòn vừa rồi của gã, chỉ sợ đã không đứng dậy nổi, chớ nói chi là nổ súng.
Người phụ nữ này phản ứng rất nhanh, tốc độ cũng không chậm trễ, trực tiếp nhắm chuẩn vào gã mà nổ súng, khiến gã cảm thấy người này không dễ xơi tí nào.
Quan trọng nhất là, bên ngoài đã có tiếng còi cảnh sát, gã lại đang bị thương.
“Đi mau!”
Matt thấy mọi chuyện trở nên khó giải quyết, làm sao dám tiếp tục đứng đây chờ đợi?
Gã gào lên, muốn rút lui.
Nhưng lúc rời đi, gã hung tợn nhìn chằm chằm vào người phụ nữ kia: “Ta nhớ kỹ mặt ngươi rồi! Ngươi không xong với ta đâu!”
Nói xong, Matt không quay đầu lại rời khỏi biệt thự.
Thấy gã rời đi, Hứa Phán Đễ không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Tên này đem lại áp lực cực kỳ lớn cho cô ta, chẳng may bất cẩn cái sẽ bị gã giết ngược, may mà Tạ Chấn không tới một mình.
Bên ngoài vẫn còn có cảnh sát.