“Còn một cách khác, đó là phái một cao thủ tương đương tới xử lý hắn ta! Chỉ có làm như vậy, gia tộc Morgan mới không nói gì được! Người phía trên cũng đã nói, nếu chúng ta có bản lĩnh tìm được người giải quyết hắn ta, như vậy, bọn họ có thể một mắt nhắm một mắt mở, cho dù gia tộc Morgan có tìm đến, bọn họ cũng chẳng làm gì được! Điều kiện tiên quyết là, chúng ta có thể xử lý tên đó hay không? Hay xử lý hắn ta, chúng ta cần hy sinh bao nhiêu người?”
Tạ Vân mặt ủ mày chau.
“Kẻ như vậy, làm sao có thể để hắn ta muốn làm gì thì làm trong nước? Rốt cuộc là ai chống lưng cho hắn ta?” Tạ Băng Diễm thắc mắc.
Tạ Vân lắc đầu: “Trong nước không có ai chống lưng cho hắn ta, ta đã nói rồi, chỉ cần không có ai chết, hoặc không có nhiều người chết, chúng ta tìm người giết hắn ta không thành vấn đề! Người phía trên sẽ không giúp gì nhiều cho chúng ta đâu, bởi vì có một vài người, đến ngay cả bọn họ cũng không thể mời được!”
“Hơn nữa, việc kẻ này làm hiện giờ vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của bọn họ! Tạ Chấn không chết, chỉ bị thương! Bọn họ càng thêm hy vọng có thể phản đối, giải quyết bằng biện pháp ngoại giao!”
Tạ Vân hít một hơi khói: “Ngoài ra, cảnh sát vẫn đang cử người truy lùng hắn ta, nhưng với bản lĩnh của kẻ đó, e rằng sẽ khó mà tóm được!”
“Mục tiêu của hắn ta là. . .” Tạ Băng Diễm nhìn chằm chằm vào Tạ Vân.
“Hứa Mặc! Hứa Mặc đắc tội với ai đó! Nói cách khác, hắn càng phát triển thì càng bị những nhà tư bản lớn gai mắt! Có lẽ đám người Hứa Mặc đều là mục tiêu của hắn ta!” Tạ Vân giải thích.
Sắc mặt của Tạ Băng Diễm và Hứa Tuyết Tuệ thay đổi kịch liệt.
“Còn nữa, ta nghi ngờ không chỉ có một người! Khả năng vẫn còn người khác, cũng là cao thủ! Chúng ta phải cẩn thận!”
Trên mặt Tạ Vân hiện lên cảm giác bất lực.
Sự chênh lệch giữa nhà họ Tạ và gia tộc Morgan chẳng khác nào như trời với vực, gia tộc Morgan chính là gia tộc hạng nhất thế giới, tài sản và thế lực trải rộng toàn cầu, tuyệt đối không phải thứ nhà họ Tạ có thể tưởng tượng nổi.
Muốn cả nước Đại Hạ tập trung thực lực xử lý vấn đề của bọn họ không khó, nhưng cái giá phải trả không hề nhỏ.
Người phía trên không cho phép hai nước xuất hiện mâu thuẫn quá lớn.
Ngoài miệng cho phép Tạ Vân sử dụng lực lượng đặc chủng và vũ khí để tiêu diệt đối phương đã là nhượng bộ lớn nhất rồi.
Muốn nữa thì không có đâu.
Nước Đại Hạ vẫn cần phát triển.
“Lực lượng đặc chủng có thể bảo vệ hắn không?”
Tạ Băng Diễm mở miệng.
Tạ Vân lắc đầu: “Thực lực của đối phương quá mạnh, hắn ta là một trong hai mươi sát thủ đứng đầu bảng xếp hạng sát thủ, xuất quỷ nhập thần, giỏi nhất là cải trang thành người bình thường, dịch dung và ẩn nấp! Ngoài ra, hắn ta cực kỳ háo sắc!”
Tạ Vân liếc nhìn Hứa Mạn Ny một cái.
Tạ Băng Diễm nghe xong, bỗng nhiên giận dữ, lại đánh một phát lên đầu Hứa Mạn Ny.
“Á!”
Hứa Mạn Ny hét thảm một tiếng, khóc lên.
“Ta sẽ tìm người giải quyết chuyện này! Cho dù là bất kỳ kẻ nào, ta, ta cũng tuyệt đối không cho phép!” Tạ Băng Diễm nhìn chằm chằm vào Tạ Vân.
“Ngươi có làm gì cũng vô dụng! Rất khó để chúng ta mời cao thủ chân chính đến trợ giúp! Lúc này, chúng ta chỉ có thể dựa vào ưu thế nhân số để xem có xử lý nổi hắn ta không? Mong là có thể!” Tạ Vân trả lời.
Tạ Băng Diễm nghe xong, ngậm miệng không nói gì.
Nếu đối phương là cao thủ trong cao thủ, có lẽ nhân số cũng chẳng chiếm được nhiều ưu thế.
Chắc hẳn Tạ Vân cũng sợ có người chết, dù sao nếu chết mất mấy binh lính đặc chủng hay cảnh sát, ông ta sẽ phải chịu trách nhiệm.
Mạng của ai cũng là mạng, ông ta cần toan tính cẩn thận.
. . .
Một bên khác, mấy người Hứa Mặc bận rộn cả đêm.
Hơn một trăm người tí hon, hơn một trăm động tác, Hứa Mặc vẽ ra cho mọi người quan sát.
Không biết có thể sinh ra tác dụng gì đặc biệt hay không, Hứa Mặc hy vọng tất cả mọi người đều có thể học được.
“Phương pháp hít thở Thiên Mục, Thiên Mục môn pháp, Thiên Mục quyền pháp!”
“Nói chung trước mắt chia làm ba loại, trong đó phương pháp hít thở là quan trọng nhất, thứ hai là môn pháp, quyền pháp cũng tương đương! Sau khi luyện tập một lần, các ngươi có cảm thấy đặc biệt ở đâu không?”
“Tạm thời không có!” Lý Bán Trang trả lời.
Hứa Mặc nhìn Cố Hoán Khê, Đường Lỗi và Vương Võ.
“Bọn ta cũng không có!”
Hứa Mặc nghe xong, dở khóc dở cười nói: “Xem ra phải mất một khoảng thời gian để kiểm chứng xem đúng hay không! May mắn là chúng ta vẫn còn thời gian!”
“So với những người khác, ta để ý tình huống của ngươi hơn! Hứa Mặc, luồng nội lực trong cơ thể ngươi thế nào rồi?” Ninh Tuyết Ngân nhìn chằm chằm vào Hứa Mặc, ánh mắt nóng rực.
“Thỉnh thoảng sẽ hỗn loạn chút, nhưng so với hôm qua, hôm nay đã ổn định hơn nhiều rồi! Lúc ta tập luyện, khoảnh khắc ra đến đòn thứ sáu, nó mới bất ngờ lao ra!”
“Có tiến bộ!” Ninh Tuyết Ngân kinh ngạc, vui vẻ nói với Hứa Mặc: “Biết đâu ngươi có khả năng trở thành cao thủ, hoặc là Tông Sư đấy!”