“Vẫn còn con đường khác hả?”
“Đúng! Ngươi có thể từ bỏ một phần cổ phần của nền tảng T, đổi lấy sự ủng hộ của gia tộc Morgan dành cho chúng ta! Liên hệ với bọn họ thông qua bác cả ngươi! Hứa Mặc à, ngươi tin ta đi, chỉ cần bác cả ngươi ra tay, vị thế của nhà họ Hứa chúng ta trong nước Đại Hạ sẽ tăng vọt, tăng lên một tầng lớp cũng không phải chuyện xa vời!”
Hứa Hồng Thái vội vã nói thêm: “Hứa Mặc, ngươi tỉnh táo lại đi! Đừng để người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng! Chúng ta phải học được cách linh hoạt, thích nghi với thế giới này! Ngươi làm bừa sẽ chỉ khiến sự việc càng thêm bung bét mà thôi!”
“Tóm lại ta đã hiểu các ngươi muốn nói gì rồi! Vừa nãy ta còn suy đoán xem ngươi sẽ thả cái rắm gì cơ!” Hứa Mặc trả lời.
“Ngươi đấu không lại bọn họ! Cũng không đối phó được với bọn họ đâu!” Lúc này, bà nội Bành Ngọc Mai cũng mở miệng: “Ngươi như vậy chỉ có một con đường chết thôi!”
“Đúng đấy Hứa Mặc, ta sống ở nước ngoài, ngươi không biết rốt cuộc gia tộc Morgan quyền lực cỡ nào đâu! Nghe ông bà nội ngươi đi, thu tay lại! Chúng ta là người một nhà mà!” Hứa Nghệ Na cũng góp lời.
Trước kia Hứa Mặc đã từng gặp bà ta một lần, chính là khoảng thời gian bốn năm sống ở nhà họ Hứa, nhưng chỉ gặp mặt mỗi lần mà thôi, sau này, Hứa Nghệ Na ra nước ngoài định cư lâu dài.
“Chúng ta là người một nhà cơ đấy! Thế nên lúc ông ta tìm người tới giết ta, các ngươi không khuyên giải! Bây giờ ta muốn giết ông ta, các ngươi lại đến khuyên ta?”
Lời này vừa nói ra, Hứa Hồng Thái biến sắc, gấp gáp nói: “Hứa Mặc, tuyệt đối không phải như ngươi nghĩ đâu! Nói tóm lại, ngươi hoàn toàn không thể đối phó với gia tộc Morgan! Nếu ngươi cứ cứng đầu, sẽ chỉ hủy hoại bản thân mình và nhà họ Hứa, chúng ta rất lo cho sự an toàn của ngươi!”
“Ồ? Da mặt ngươi làm bằng gì mà dày gớm vậy? Sao ngươi cứ cậy già lên mặt mãi ấy nhỉ?” Hứa Mặc giễu cợt: “Các ngươi tới để khuyên ta thu tay lại? Cảm thấy ta không thể nào đối phó với gia tộc Morgan? Các ngươi là cái thá gì?”
“Hứa Mặc, ngươi. . .”
Ba người giật mình.
“Ta nể tình các ngươi mang họ Hứa, muốn nhìn xem các ngươi gặp ta để thả cái rắm chó gì? Không thể không nói, đúng là không ngoài dự đoán của ta! Đặc sắc thú vị thật!”
Mặt mũi Hứa Mặc tràn đầy lạnh lẽo nhìn đăm đăm vào bọn họ: “Hứa Bác Hãn là con trai cả của các ngươi, các ngươi nâng trên tay sợ vỡ chứ gì! Nếu các ngươi đã sợ Hứa Bác Hãn ngồi tù như vậy, để ta nói cho các ngươi biết! Ta không chỉ muốn ông ta ngồi tù, mà còn muốn ông ta chết mục xương trong tù nữa kìa!”
“Các ngươi cứ nhìn xem! Chống mắt lên mà xem ta sẽ cho ông ta chết kiểu gì! Bất kể ta có chết hay không, Hứa Bác Hãn nhất định phải chết!”
Hứa Hồng Thái nghe xong, sắc mặt trắng bệch: “Hứa Mặc, ngươi không sợ người của gia tộc Morgan sao?”
Phụt!
Hứa Mặc cười to: “Ta sợ hay không thì liên quan quái gì đến ngươi? Nền tảng T có bị cướp đi hay không thì mắc mớ gì đến ngươi? Lúc này, ngươi lấy danh nghĩa quan tâm để khuyên bảo ta đầu hàng, sao ngươi không đi chết luôn đi? Ngươi già khú đế như vậy, sao không chết quách đi cho rồi?”
Hứa Hồng Thái bị mắng thì tức gần chết, suýt thì thăng thiên gặp tổ tông.
Sắc mặt ông ta tái nhợt, không thể nào nói lại Hứa Mặc, chỉ có thể xám xịt rời đi.
Chuyện Hứa Mặc mắng ông ta đã không phải lần một lần hai, lần này còn có con gái Hứa Nghệ Na ở bên cạnh, khiến ông ta càng thêm khó chịu.
Hứa Mặc cũng lười để ý đến ông ta, tiếp tục trở về luyện quyền.
Thật ra Hứa Mặc không ngại gặp bọn họ, hắn chỉ muốn thấy dáng vẻ bị mắng cho vuốt mặt không kịp của bọn họ thôi, thế mới vừa lòng hả dạ.
Lần này mắng còn nhẹ đấy, lần sau phải mắng nặng hơn nữa mới được!
. . .
Đám người Hứa Hồng Thái và Hứa Nghệ Na nhanh chóng rời khỏi biệt thự của Hứa Mặc.
Sau khi Hứa Bác Hãn bị bắt, Hứa Hồng Thái vô cùng sốt sắng, Hứa Đại Minh đang chờ ông ta ở bên ngoài, thấy Hứa Hồng Thái bực tức đi ra, Hứa Đại Minh cũng ngờ ngợ đã xảy ra chuyện gì, trong lòng bất đắc dĩ.
“Chúng ta phải đi tìm Hứa Đức Minh, bảo Hứa Đức Minh khuyên Hứa Mặc! Còn có Tạ Đại Đình, Tạ Vân, thậm chí là Tạ Băng Diễm!”
“Chúng ta không thể nào đối đầu với người nước ngoài, chỉ có hợp tác mới nâng nhà họ Hứa tiến lên một bước được!”
Hứa Đại Minh nghe Hứa Hồng Thái nói thế, thở dài: “Lúc anh cả đi vào, ta đã khuyên ngươi đừng nhắc đến chuyện của Bác Hãn rồi, ngươi nhắc đến Bác Hãn, chắc chắn Hứa Mặc sẽ không nghe đâu!”
“Chỉ có Bác Hãn là quen biết rộng ở nước ngoài, nếu Hứa Mặc bắt tay với Bác Hãn, tuyệt đối có thể đưa nhà họ Hứa lên một tầng cao mới! Vì sao không thể nhắc đến Bác Hãn? Đó là bác cả của hắn!” Bành Ngọc Mai bất mãn với ông hai Hứa Đại Minh.
Hứa Đại Minh bị chặn họng, hơi e dè bà chị dâu cả này.
“Đến biệt thự của Đức Minh tìm nó! Bây giờ chỉ có thông qua nó mới ngăn cản được Hứa Mặc đối đầu với gia tộc Morgan, cả Tạ Vân nữa, cậu ta đang ở Tứ Xuyên!”