Hứa Hồng Thái biết thời gian cấp bách, chỉ muốn khiến tất cả mọi chuyện dừng lại.
Ông ta biết rõ, mặc dù sự nghiệp của Hứa Mặc cực kỳ lớn, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, với khối tài sản kếch xù trong tay hắn, cộng thêm việc hắn không có thế lực ở bên ngoài, làm sao những kẻ tham lam vô độ kia có thể buông tha cho hắn?
Bây giờ bảo Hứa Mặc dừng tay đầu hàng, nhanh chóng hợp tác với gia tộc Morgan, đây mới là con đường đúng đắn!
“Đi thôi!”
Một nhóm người không chút do dự đi tìm Hứa Đức Minh.
Đương nhiên Hứa Đức Minh đang ở Tứ Xuyên.
Trong khoảng thời gian này, Tạ Băng Diễm không gặp ông ta, chỉ có Hứa Sơ Ảnh thỉnh thoảng đến thăm ông ta, ngoài ra, chị sáu Hứa Nguyệt Thiền cũng từ nước ngoài trở về chăm sóc ông ta.
Dạo gần đây, Hứa Đức Minh đắm chìm trong men rượu, ngày nào cũng uống say như chết.
Sau khi Hứa Hồng Thái dẫn người đến, Hứa Đức Minh đang uống rượu trong phòng khách, cả phòng khách bị ông ta làm cho loạn tùng phèo.
“Hứa Đức Minh!” Thấy Hứa Đức Minh như thế, Hứa Hồng Thái bất ngờ trở nên giận dữ.
Ông ta tát cho Hứa Đức Minh mấy cái, để Hứa Đức Minh tỉnh táo lại.
“Ngươi. . .”
“Cùng ta đi gặp Tạ Đại Đình và Tạ Vân! Nói cho ta biết bọn họ đang ở đâu!”
Hứa Hồng Thái không có ý định tốn nước bọt, định đến tìm người nhà họ Tạ để nói rõ chuyện này.
Bởi vì Tạ Chấn bị đánh, đa số người nhà họ Tạ đều có mặt ở Tứ Xuyên.
Hứa Hồng Thái nhanh chóng tìm đến khách sạn nơi Tạ Đại Đình và Tạ Vân ở, tìm được bọn họ.
“Tình huống bây giờ đã rất rõ ràng! Đây không còn là chuyện của Matt Morgan và đám sát thủ trên web đen nữa! Mà chính là, chúng ta muốn bảo vệ Hứa Mặc!”
“Chúng ta muốn hợp tác với gia tộc Morgan! Nhà họ Tạ các ngươi biết gia tộc Morgan lớn cỡ nào rồi đấy, người phía trên chúng ta cũng không dám đắc tội với bọn họ! Hiện tại bọn họ muốn nền tảng T của Hứa Mặc! Chỉ cần chúng ta linh hoạt, nhường ra một phần cổ phần, biết đâu chúng ta sẽ nhận được sự ủng hộ của gia tộc Morgan thì sao!”
Hứa Hồng Thái nói với Tạ Vân: “Chúng ta không cần Hứa Mặc phải đối đầu với bọn họ đến ngươi chết ta sống! Có rất nhiều cách để giải quyết khó khăn mà!”
“Tạ Vân, ta biết Tạ Chấn bị thương. Nhưng cậu ta vẫn có thể được chữa khỏi mà! Đây có phải mối thù sinh tử đâu! Nghe ta đi, các ngươi đi khuyên bảo Hứa Mặc, bây giờ Hứa Mặc chỉ nghe các ngươi thôi!”
Mặt mũi Tạ Vân tràn đầy nghiêm túc nhìn Hứa Hồng Thái: “Các ngươi vừa mới từ chỗ Hứa Mặc trở về?”
“Phải! Nhưng hắn không hề nghe lọt lời chúng ta nói! Hắn hoàn toàn không biết mình đang đối mặt với nguy hiểm cỡ nào! Ngươi liên lạc với Tạ Băng Diễm đi, có lẽ Tạ Băng Diễm có thể khuyên nhủ hắn!” Xem ra Hứa Hồng Thái đang rất gấp gáp, giống như sợ để vụt mất cơ hội này.
“Nhà họ Hứa các ngươi chỉ muốn cứu vãn mâu thuẫn thôi sao? Kẻ địch đã giết tới cửa nhà chúng ta, thèm muốn mạng sống của chúng ta, các ngươi lại bảo chúng ta đầu hàng?” Một giọng nói cực kỳ uy nghiêm xuất hiện, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, không phải Tạ Đại Đình thì còn ai?
Chỉ thấy ông ấy nổi giận đùng đùng đi tới bên này.
“Tạ Đại Đình, ngươi có cách gì? Chẳng lẽ ngươi muốn cháu ngoại ngươi đấu đá với bọn họ đến chết thì thôi, sau đó bị giết? Ngươi muốn Hứa Mặc phải chết à?” Hứa Hồng Thái cả giận nói, vẻ mặt không phục.
“Nhưng tuyệt đối không thể đầu hàng! Chớ nói chi là hợp tác! Người nước ngoài muốn chiếm đoạt tài sản của Hứa Mặc, chúng ta lại phải chắp tay hợp tác với bọn chúng? Hứa Hồng Thái, sao ngươi bỉ ổi vậy hả!” Tạ Đại Đình giận dữ.
“Này mà gọi là bỉ ổi gì chứ! Đây gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt! Lấy thực lực của Hứa Mặc và các ngươi, muốn đối phó với gia tộc Morgan chẳng khác gì lấy trứng chọi đá!”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều im lặng.
Tạ Đại Đình cũng không nói gì, quả thật đang lo lắng cho an nguy của Hứa Mặc.
Hứa Hồng Thái thấy bọn họ như vậy, đắc ý nói: “Các ngươi đều thừa hiểu chúng ta không có bản lĩnh đối phó với bọn họ! Một khi người của gia tộc Morgan chết, đối với nhà họ Hứa chúng ta hay nhà họ Tạ các ngươi, đều là tai họa ngập đầu! Chắc chắn gia tộc Morgan sẽ trả thù chúng ta!”
“Tình huống lúc này là, bọn họ nên trở thành đồng minh, chứ không phải kẻ thù! Tại sao chúng ta phải biến bọn họ thành kẻ thù làm gì?”
“Bọn họ đồng ý hợp tác với chúng ta hả?” Tạ Vân hỏi.
“Sao lại không đồng ý chứ? Chỉ cần Hứa Mặc gật đầu sẽ không thành vấn đề! Ta có thể thông qua Bác Hãn để thực hiện!” Hứa Hồng Thái đáp, bày ra dáng vẻ người ông hiền từ khổ tâm: “Tạ Vân, ngươi liên lạc với Tạ Băng Diễm đi! Bảo bà ấy khuyên nhủ Hứa Mặc mấy câu, để hắn chịu thua! Với lứa tuổi của hắn, nhận thua thôi có gì đâu mà không làm được!”