Tạ Vân nhìn ông ta, ánh mắt càng thêm khinh thường.
“Ngươi bị Hứa Mặc mắng một trận phải không?”
“Chuyện này. . .” Sắc mặt Hứa Hồng Thái hơi đỏ lên, chỉ có thể nhắm mắt nói: “Ta vì muốn tốt cho hắn thôi!”
“Nếu là vì muốn tốt cho hắn! Vậy ngươi xử lý Hứa Bác Hãn đi! Chỉ cần Hứa Bác Hãn chết rồi, biết đâu hắn lại đồng ý hợp tác với gia tộc Morgan đấy!” Tạ Vân cả giận nói: “Ngươi không hề làm gì mà chỉ biết đứng đây kêu gào, bảo ngươi bỉ ổi đâu có oan!”
Hứa Hồng Thái tức tối đáp: “Bác Hãn là bác cả của hắn, bảo hắn buông tha cho bác cả mình thì có gì sai? Hắn vì một người dưng nước lã mà muốn giết bác cả mình, trong mắt hắn có còn nhà họ Hứa không hả?”
“Trong mắt hắn đã sớm không còn nhà họ Hứa nữa rồi! Trước kia không có, sau này cũng không có!” Tạ Vân cười mỉa.
“Ngươi. . .”
“Chắc trong lòng ngươi vẫn còn ấp ủ hy vọng nhỉ, để ta nói cho ngươi biết, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho tên Matt Morgan kia! Hợp tác gì đó chỉ là giấc mơ hão huyền của chính ngươi thôi! Nhà họ Hứa các ngươi lấy đâu ra tư cách hợp tác với gia tộc Morgan chứ?”
Tạ Vân mắng tiếp: “Ta cho rằng Hứa Mặc đang lựa chọn đúng! Chỉ có xử lý hắn ta, sự việc mới bình yên trở lại!”
“Nếu Hứa Mặc bị giết thì sao? Tạ Vân, nếu Hứa Mặc bị giết thì sao hả? Ai cứu hắn? Ai sẽ cứu được hắn?” Hứa Hồng Thái nghe xong, lập tức điên cuồng quát to: “Đó là cháu trai của ta! Ta đang bảo vệ hắn!”
“Ha ha, ngươi buồn cười gớm nhỉ!”
“Dù thế nào đi chăng nữa, các ngươi phải đi khuyên bảo Hứa Mặc! Cả Tạ Băng Diễm nữa, bây giờ ta sẽ lập tức đến gặp Tạ Băng Diễm! Hứa Đức Minh!”
Hứa Hồng Thái quay đầu nhìn Hứa Đức Minh.
Hiện giờ Hứa Đức Minh cũng lâm vào khó xử, ông ta không muốn Hứa Mặc gặp nguy hiểm, nhưng Hứa Đức Minh hiểu rõ, bảo Hứa Mặc nhận thua là chuyện không thể nào!
Sau khi Tạ Chấn bị đánh, hai bên đã đối nghịch như nước với lửa.
Gia tộc Morgan, nói đúng ra phải gọi là tập đoàn Morgan.
Đây là một thế lực hùng mạnh thống trị thế giới, một trong những tập đoàn tài chính độc quyền hàng đầu thế giới!
Bọn họ tham gia vào vô số ngành nghề, ví dụ như Internet, máy vi tính, bảo hiểm, luyện thép, ô tô… Sản nghiệp trải rộng khắp thế giới.
Bọn họ cũng là một trong những tập đoàn Do Thái tiếng tăm lừng lẫy nhất, xét về số lượng công ty điều hành và tài sản mà bọn họ sở hữu, tất cả đều áp đảo tập đoàn tài chính Rockefeller lớn nhất nước Mỹ.
Cho nên, tập đoàn Morgan gần như là tập đoàn tài chính số một thế giới.
Đối mặt với sự tồn tại khủng khiếp giống như quái vật này, đương nhiên Hứa Đức Minh cảm thấy sợ hãi.
Đối phương có rất nhiều thủ đoạn để diệt trừ chướng ngại vật, ở nước Mỹ, có vô số người bị sắp xếp phải tự sát bằng súng, dám đối đầu với tập đoàn tài chính này, không ai có kết quả tốt.
Hứa Hồng Thái cuống cuồng là chuyện hiển nhiên.
“Hứa Đức Minh, ngươi nên hiểu rằng, Bác Hãn đã bị bắt vào trại tạm giam! Ngươi phải bảo vệ Hứa Mặc, và cả nhà họ Hứa nữa!” Hứa Hồng Thái nhìn chằm chằm vào Hứa Đức Minh: “Ngươi chỉ có một đứa con trai, ngươi không muốn thấy hắn chết đâu nhỉ!”
Hứa Đức Minh đáp: “Lúc này hắn sẽ không chịu gặp ta đâu!”
“Ngươi đi gặp Tạ Băng Diễm, ta cũng đến gặp nó! Phải giải thích cho nó nghe! Bây giờ vẫn còn cơ hội xoa dịu tình thế!” Hứa Hồng Thái nói: “Nhà họ Hứa chúng ta không có năng lực để chống lại tập đoàn Morgan đâu! Có thể chen chân vào gia tộc hạng hai đã là cực hạn rồi!”
Hứa Hồng Thái nằm mơ cũng muốn nhà họ Hứa tiến lên gia tộc hạng hai, nhưng với trình độ của bọn họ, muốn tiến lên một tầng lớp thật sự quá khó khăn.
Bây giờ cơ hội đã bày ra trước mặt, phải xem có thể bắt lấy hay không!
Hứa Hồng Thái chỉ có thể cố hết sức thuyết phục Hứa Mặc, nhất định phải nắm được cơ hội chớp nhoáng này.
. . .
Một bên khác, Tạ Băng Diễm nhận được báo cáo điều tra về gia tộc Morgan, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc.
Kẻ địch thật sự quá mạnh.
Căn cứ theo báo cáo, tập đoàn Morgan còn có một tổ chức lính đánh thuê ở nước ngoài và một đội quân ở Trung Đông.
Hiện giờ bọn họ đang đối đầu với loại quái vật gì vậy?
“Bác cả không bằng lòng chịu thua! Chí ít bây giờ là như thế! Nhưng ông ấy thật sự rất lo lắng Hứa Mặc gặp nguy hiểm!” Hứa Tuyết Tuệ nhìn thoáng qua báo cáo, nói: “Có lẽ, đề nghị của ông nội cũng có lý, như vậy mới đảm bảo được an toàn cho Hứa Mặc!”
“Hứa Mặc không từ chối sao?” Hứa Sơ Ảnh mở miệng, cô ta cũng chạy tới.
“Hứa Mặc từ chối rồi! Nhưng chưa chắc đã hết cơ hội hòa giải! Dù sao chẳng ai muốn đối đầu với loại này quái vật khổng lồ này! Mẹ, ta cảm thấy hiện giờ sự an toàn của Hứa Mặc mới là quan trọng nhất!” Hứa Tuyết Tuệ nhìn sang Tạ Băng Diễm.