favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 716: Nói Xin Lỗi? Cô Tư Nhà Họ Hứa? Xin Lỗi Cơ Á? (3)

Chương 716: Nói Xin Lỗi? Cô Tư Nhà Họ Hứa? Xin Lỗi Cơ Á? (3)

Vẫn còn chuyện khác.

“Lúc ấy chúng ta cũng có mặt ở bang Wa miền Bắc Myanmar, chứng kiến trận đấu giữa ngươi và Matt Morgan, kết quả vượt xa dự liệu của chúng ta! Hiện tại, ta muốn biết rốt cuộc ngươi đã mạnh đến mức nào rồi?"

“Ái chà?” Hứa Mặc nhìn cô ta từ trên xuống dưới.

"Matt Morgan muốn làm nhục chị ba, lúc đó trong biệt thự, chị ba vốn định nhờ hắn ta giới thiệu mình vào giới Hollywood, kết quả Matt Morgan lại ôm tâm tư khác tới!" Hứa Phán Đễ suy nghĩ một hồi rồi nói tiếp: "May mà bác hai xuất hiện, ta cũng chạm trán với hắn ta một hồi, thực lực của hắn ta rất mạnh!"

Hứa Mặc nghe xong, nhất thời cảm thấy kinh ngạc, lại liếc nhìn cô ta mấy cái.

Hắn phát hiện, quả thật khí chất của Hứa Phán Đễ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, làn da trắng ngần, ánh mắt sáng ngời có thần, trái ngược với vẻ phóng túng trước kia.

Có lẽ trong tù, cô ta đã gặp phải đả kích rất lớn, khiến tâm lý thay đổi, hoặc bên trong xảy ra biến cố gì đó.

"Ta không biết Matt Morgan muốn làm nhục Hứa Mạn Ny đấy! Dù gì Hứa Mạn Ny cũng có tí nhan sắc mà!" Hứa Mặc khoan thai mở miệng, trông như thể đang tận hưởng điều đó.

"Ta không muốn ngươi dùng năng lực này để đối phó với người nhà của mình!"

Hứa Phán Đễ vội vàng nói, đây là mối lo ngại trong lòng cô ta.

Bởi vì quyết định mà nhà họ Hứa và nhà họ Tạ đưa ra, Hứa Phán Đễ sợ Hứa Mặc sẽ trả thù, nhất là khi Hứa Mặc còn nắm giữ năng lực đặc biệt, một khi phát huy, hậu quả sẽ cực kỳ đáng sợ.

Nghe Hứa Phán Đễ nói thế, Hứa Mặc mỉm cười.

"Hôm nay ngươi tới chỉ để nói những chuyện này thôi sao?"

Hứa Phán Đễ gật đầu: "Ta biết ngươi có thực lực, ngươi rất căm hận bọn họ! Nhưng ta muốn giải thích đôi lời! Nhà họ Hứa và nhà họ Tạ đưa ra quyết định như vậy, có lẽ đều tốt cho tất cả mọi người! Không phải ngươi vẫn luôn muốn thoát khỏi nhà họ Hứa sao? Như vậy hợp ý ngươi còn gì!"

"Đúng là rất hợp ý ta!" Hứa Mặc thừa nhận gật đầu: "Nhưng ta cảm thấy chuyện này nên tách ra hai mặt!"

Hứa Phán Đễ nhíu mày: "Hai mặt? Nghĩa là sao?"

"Ví dụ như! Mặt thứ nhất là ta rất khó chịu!"

Hứa Phán Đễ biến sắc.

"Ta thừa nhận mối quan hệ này chẳng đem lại tí tác dụng nào cho mình! Nhưng khó chịu là khó chịu! Điều này không ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của ta! Nhưng nếu bọn họ sống thoải mái, ta sẽ rất ức chế!"

Hứa Phán Đễ nghe xong, vội vàng nói: "Tất cả mọi người sống vui vẻ không phải chuyện tốt sao?"

"Không! Không phải!" Hứa Mặc lắc đầu: "Chí ít là đối với ta, chuyện này quá khó chịu, cũng cực kỳ buồn nôn!"

Sắc mặt Hứa Phán Đễ trở nên khó coi.

"Hôm nay ngươi không giở tính xấu ở đây, ta sẽ vui vẻ bình tĩnh nói chuyện với ngươi! Nếu lát nữa ngươi đến Tứ Xuyên, ngươi hãy thông báo cho đám người Hứa Hồng Thái, bảo bọn họ đừng vui mừng quá sớm!"

Hứa Mặc thu dọn giấy tờ trên bàn, nhàn nhạt mở miệng: “Bọn họ sợ đắc tội với gia tộc Morgan và những gia tộc khác, nghĩ ra chiêu này, nhưng duy chỉ mỗi ta là bọn họ không sợ, điều này khiến ta rất bực bội! Hứa Phán Đễ, ta cảm thấy bọn họ nên sợ ta một vành, vừa nhìn thấy ta đã tè ra quần, đây mới là chuyện đúng đắn!"

". . ." Ánh mắt Hứa Phán Đễ trở nên hoảng sợ.

"Ngươi không cần tới nghe ngóng rốt cuộc ta mạnh đến mức nào! Ta là thứ ngươi không thể tưởng tượng nổi!" Hứa Mặc tiếp tục từ tốn nói: "Nếu bọn họ nhìn thấy ta mà chưa sợ đến tè ra quần thì đó là lỗi của ta! Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để mình mắc lỗi đâu!"

Hứa Phán Đễ tin Hứa Mặc nói được thì làm được.

Năm đó, khi hắn còn chưa có gì trong tay, hắn đã rời khỏi nhà họ Hứa không chút do dự, chẳng buồn quay đầu lại.

Hắn chờ đợi bảy, tám năm mới nắm được thời cơ, ép Tạ Băng Diễm nhảy lầu, ép chết Hứa Tuấn Triết, chưa đến một năm đã ép chết cả Hứa An Khang.

Có lẽ, năm đó khi Tạ Băng Diễm gặp tai nạn xe cộ, hoặc nhảy lầu tự sát, Hứa Mặc đã chuẩn bị sẵn kế hoạch ép chết Tạ Băng Diễm rồi.

Lúc đó hắn thực hiện kế hoạch của mình không chút do dự, có thể gọi là máu lạnh.

Mà bây giờ, một khi đã đối phó với nhà họ Hứa và nhà họ Tạ, e rằng sẽ càng thêm lạnh lùng tàn nhẫn.

"Ngươi đi đi! Các ngươi vẫn còn chút thời gian chuẩn bị đấy! Thừa dịp ta vẫn chưa nổi trận lôi đình!" Hứa Mặc lạnh nhạt mở miệng.

"Xin lỗi gì chứ, khỏi đi! Nếu ngươi thật sự có tâm thì kề dao lên cổ mình ấy, ta sẽ vui lắm!"

Bây giờ, Hứa Mặc đã có thể bình tĩnh nói ra những chuyện này.

Hứa Phán Đễ tin rằng, nếu mình làm như vậy, chắc chắn Hứa Mặc sẽ rất vui, không hề mảy may áy náy.

Bởi vì, hắn thật sự quá hận bọn họ!

. . .

Hứa Phán Đễ chỉ có thể xám xịt rời đi.

Khi cô ta rời khỏi công ty, Cố Hoán Khê và Lý Bán Trang nhìn theo, trong lòng thở dài.

Chương trướcChương tiếp