Với sản nghiệp của Hứa Mặc, tuyệt đối có thể làm được chuyện này, như vậy nước Đại Hạ sẽ có hai nhà họ Hứa.
Mà bây giờ tin tức truyền đến, Hứa Mặc sẽ không từ bỏ ý đồ, chuyện của Hứa Bác Hãn đã được xác định, hắn không có ý định buông tha cho anh chị em của mình, đã vậy, Hứa Hồng Thái chỉ có thể dùng thủ đoạn độc ác.
"Lát nữa Đức Minh tới, ngươi kêu nó đến gặp ta! Chuyện về Hứa Mặc, chúng ta cần giải thích rõ ràng với nhà bọn họ!"
Trong mắt Hứa An Ca lóe lên một tia sắc bén: "Vâng!"
Hứa Hồng Thái không nói gì thêm, còng lưng rời khỏi đại sảnh.
Hứa Đức Minh đang ở Tứ Xuyên, cả ngày mượn rượu sống qua ngày.
Tạ Băng Diễm gần như không thèm quan tâm đến ông ta, chỉ có Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Sơ Ảnh thỉnh thoảng đến thăm.
Từ sau khi Hứa Tuấn Triết chết, ông ta vẫn luôn như thế.
Lúc này, nghe Hứa Hồng Thái gọi đến, ông ta vội vàng lết cái xác say xỉn tới.
Hứa Hồng Thái nhìn con trai, thấy cả người Hứa Đức Minh nồng nặc mùi rượu, ông ta không khỏi nhíu mày.
"Quả thật, nhà họ Hứa chúng ta có vài mối làm ăn không chính đáng! Tuyệt đối không thể để chúng bị lôi ra ngoài ánh sáng! Bất kể là ai muốn điều tra chuyện này, đều phải trả giá đắt!"
"Hứa Mặc không nghe khuyên ngăn, bây giờ đang lợi dụng nhân lực trong tay mình điều tra những mối làm ăn này, điều đó cực kì bất lợi cho nhà họ Hứa chúng ta! Lúc này, gia tộc phải đưa ra lựa chọn!"
Hứa Hồng Thái nhìn Hứa Đức Minh, đi thẳng vào vấn đề: "Anh cả ngươi đã bị kết án rồi! Hứa Mặc rất tàn nhẫn, trước mắt không có khả năng hòa giải! Nghe nói hắn còn định giết người trong tù, tạm thời ta chưa biết hắn sẽ giở thủ đoạn gì, nhưng không thể không đề phòng!"
“Chuyện của anh cả đã được xác định rồi sao?" Hứa Đức Minh có chút say.
Hứa Hồng Thái gật đầu: "Phải! Đã định tội rồi! Đương nhiên, bây giờ quan trọng nhất không phải chuyện này, mà chính là Hứa Mặc giang tay sang chỗ khác! Lúc này mọi người trong gia tộc cảm thấy rất bất an, ngươi muốn làm thế nào?"
"Ta? Ta có thể làm gì đây? Hắn không nghe lời ta! Bây giờ hắn còn chẳng thèm gặp ta, ta còn có thể làm gì chứ?" Hứa Đức Minh tuyệt vọng nói.
Hứa Hồng Thái nhíu mày: "Hứa Mặc đã không còn khả năng quay lại nhà họ Hứa nữa rồi! Ta đã nhiều lần nói với hắn, nhưng hắn hoàn toàn không muốn quay đầu! Thế nên hiện tại, chỉ có một lựa chọn. . ."
"Ngươi muốn làm gì?" Hứa Đức Minh bỗng giật mình, cả người tỉnh táo lại, nhìn chòng chọc vào Hứa Hồng Thái.
Hứa Hồng Thái thở dài nhìn ông ta: "Đúng như ngươi nghĩ! Nhưng trước đó, chúng ta sẽ thông báo với nhà họ Tạ! Đây chính là thái độ của nhà họ Hứa chúng ta!"
"Ngươi, sao ngươi có thể?" Hứa Đức Minh giật mình, vẻ mặt nhất thời trở nên điên cuồng: "Hắn là cháu nội ngươi, dù thế nào đi chăng nữa, ngươi cũng không thể đưa ra lựa chọn như vậy! Anh cả bị bắt giam, chính là do anh ấy gieo gió gặt bão. . ."
"Vậy hắn điều tra tất cả mọi người trong nhà họ Hứa chúng ta thì sao?" Hứa Hồng Thái thấy con trai nổi điên, nghiêm khắc nói: "Bây giờ ai nấy trong nhà họ Hứa đều nơm nớp lo sợ, không giải quyết không được! Hắn không chịu quay đầu, không chịu hòa hoãn, như vậy, chúng ta cũng chỉ có thể ra tay thôi!"
"Ngươi, sao ngươi sao có thể? Ngươi không cảm thấy áy náy sao? Sao ngươi lại nhẫn tâm như thế?" Hứa Đức Minh khó tin nhìn chằm chằm vào Hứa Hồng Thái.
Hứa Hồng Thái thở dài: "Hắn không phải người nhà họ Hứa nữa rồi! Đa số mọi người trong nhà đều đồng ý với quyết định này! Hôm nay gọi ngươi đến đây, chính là để thông báo cho ngươi! Nếu hắn không chết, nhà chúng ta sẽ không có ngày nào bình yên!"
". . ." Hứa Đức Minh ngây ra như phỗng.
"Ngươi thông báo cho Tạ Băng Diễm đi! Bảo nó chuẩn bị tâm lý cho tốt! Tạo thành hậu quả như vậy, cũng là do năm đó các ngươi tạo nghiệp!" Hứa Hồng Thái lạnh lùng nói.
"Hứa Mặc tuyệt đối không còn khả năng trở về nhà họ Hứa nữa đâu! Nếu các ngươi đã phạm sai lầm, thế thì phải gánh chịu hậu quả!"
Đối với Hứa Hồng Thái, hạt giống là do Hứa Đức Minh và Tạ Băng Diễm gieo xuống, chẳng liên quan gì đến ông ta.
Năm đó, bọn họ làm ra chuyện táng tận lương tâm, khiến Hứa Mặc căm hận tất cả người nhà.
Ngay cả bác cả và anh họ đều không tha, không còn gì để nói nữa rồi!
Hắn còn ép chết chính mẹ ruột của mình!
Hứa Đức Minh nghe xong, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng tuyệt vọng.
Ông ta trực tiếp ngồi phịch xuống đó, không nhúc nhích, giống như một người chết.
. . .
Một bên khác.
Tổ điều tra lại tìm thấy thêm hai thông tin về hoạt động phi pháp của nhà họ Hứa.
Nghe nói năm đó, nhà họ Hứa nhập khẩu dầu từ Trung Đông, nhưng lại báo giá cao hơn hẳn so với giá nhập vào, giành được không ít lợi ích từ quốc gia.