Trong lòng hắn ta bắt đầu cảm thấy hứng thú.
"Có thể giết được Matt, chứng tỏ ngươi có chút bản lĩnh! Nhưng hôm nay ngươi sẽ phải dừng bước ở đây rồi!" Cơ thể cao to như cột điện đứng lên, Lôi Lăng nhìn chòng chọc vào Hứa Mặc, khí thế trên người bắn ra như Ma Thần giáng thế.
"Ra đòn trước đi! Để ta xem ngươi dùng bản lĩnh gì giết chết Matt!"
Lôi Lăng nhanh chóng chuẩn bị kỹ càng, hắn ta bước về phía trước mấy bước, khí thế nặng nề, dưới những bước chân của hắn ta, sàn đấu phát ra tiếng run rẩy nho nhỏ.
Tiếng run rẩy này nhanh chóng bị khán giả chú ý đến, ai nấy đều giật nảy cả mình.
"Không hổ là võ sĩ quyền anh số một Đông Á! Khí thế quá hung mãnh!"
"Lôi đại sư luyện quyền nhiều năm, đã sớm nuôi dưỡng được nội lực, anh ta có thể làm đến mức độ này là chuyện bình thường!"
"Ai chịu nổi thứ khí thế này chứ? Ông chủ lớn Hứa Mặc gặp nguy hiểm rồi! Nói không chừng hắn không đỡ nổi một đòn của Lôi đại sư đâu!"
Trong lúc mọi người nghị luận, Lôi Lăng nhanh chóng đi về phía Hứa Mặc, thấy Hứa Mặc vào thế phòng thủ, hắn ta cười ha hả, bất ngờ ra đòn tấn công Hứa Mặc.
Hứa Mặc thấy thế thì hơi kinh ngạc.
Đột nhiên, nắm đấm của Lôi Lăng chợt tăng tốc, nhắm vào đầu Hứa Mặc giống như tia chớp.
Đây là đòn nhử, bắt đầu một cách nhẹ nhàng, mục đích là khiến Hứa Mặc mất cảnh giác.
Thấy Hứa Mặc thoáng lơ là, Lôi Lăng mới lập tức ra tay.
Không thể không nói, kẻ này rất gian xảo trí trá, thuộc dạng người hèn hạ, tuy bên ngoài tỏ ra xem thường Hứa Mặc, nhưng bên trong không hề nương tay chút nào.
Có lẽ cho dù có phải đấu với một đối thủ nhỏ yếu, người như hắn cũng sẽ dốc toàn lực ứng phó.
Nắm đấm giống như tia chớp, muốn trốn tránh rất khó, một chiêu này khiến tất cả mọi người bất ngờ, bọn họ không ngờ Lôi Lăng đã lấy ra bảy phần thực lực ở chiêu đầu tiên.
Nếu là người khác, e rằng không thể nào đỡ đòn hay né tránh, chỉ có thể bị đánh trúng.
Nếu lãnh trọn cú này, Hứa Mặc sẽ mất ít nhất nửa cái mạng.
May mắn thay, Hứa Mặc đã sớm xưa đâu bằng nay, hắn đã mạnh hơn hồi ở miền Bắc Myanmar nhiều.
Đúng là động tác của Lôi Lăng rất nhanh, nhưng trong mắt hắn lại giống như được tua chậm, muốn né đòn không khó.
Đây cũng là lợi ích của việc tu luyện phương pháp hít thở Thiên Mục và Thiên Mục quyền, dù là phản ứng hay tốc độ, năm giác quan của hắn đã sớm vượt xa người bình thường.
Thế nên, Hứa Mặc giơ tay lên, dùng cánh tay chặn cú đấm của Lôi Lăng.
"Bốp!"
Lôi Lăng không ngờ Hứa Mặc có thể cản cú đánh lén này, hắn ta hơi kinh ngạc, nhưng không hề giảm tốc độ ra chiêu.
Ngược lại, nhận ra chiêu thứ nhất không có hiệu quả, hắn ta tiếp tục tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ khác.
Tay còn lại điên cuồng đấm về phía Hứa Mặc.
"Bốp bốp bốp!"
Nắm đấm nện lên hai cánh tay của Hứa Mặc, Hứa Mặc bảo vệ đầu mình, đỡ lấy toàn bộ.
Rõ ràng nắm đấm của Lôi Lăng mạnh mẽ và có uy lực hơn hẳn Matt Morgan.
Cánh tay vừa trúng đòn, Hứa Mặc lập tức cảm thấy đau nhức kịch liệt.
Nếu không phải trong cơ thể xuất hiện một dòng nước nóng vọt tới bảo vệ cánh tay, hắn đã không thể tiếp nổi đợt tấn công điên cuồng của Lôi Lăng.
"Không thể có sức đánh trả! Hứa Mặc đã hoàn toàn bị áp chế! Nắm đấm của Lôi đại sư quá mạnh, đại sư không hổ là đại sư!"
"Ha ha, đợt tấn công điên cuồng này quá khủng khiếp! Hứa Mặc tuyệt đối không thể ngăn cản! Đây mới chỉ là Taekwondo, Lôi đại sư chưa phô bày thực lực chân chính đâu!"
Tất cả khán giả cảm thấy hưng phấn, nhìn chằm chằm vào lôi đài, không chớp mắt lấy một cái.
Lôi Lăng thấy Hứa Mặc đỡ trọn tất cả đòn đánh của mình, hắn ta cười mỉa, bỗng nhấc chân định đạp vào bụng dưới của Hứa Mặc.
Hứa Mặc cũng nhìn thấy chuyển động của hắn ta, sau đó đưa tay xuống nửa người dưới, chặn chân hắn ta lại.
Hứa Mặc bị đá văng ra rìa lôi đài.
Lôi Lăng thấy không đá trúng Hứa Mặc, hắn ta không thèm để ý, vẫn giơ cao chân lên, sau đó ném cho Hứa Mặc ánh mắt khiêu khích, rồi mới chậm rãi hạ chân xuống.
Dường như kỹ năng đá chân của hắn ta khá ổn, không hề chỉ dừng ở mức võ sĩ quyền anh.
"Ta cảm thấy rất kỳ lạ! Vì sao trước kia ngươi lại giết hết người nhà của mình?" Hứa Mặc bỗng mở miệng.
"Ồ?" Lôi Lăng biến sắc, nhìn chằm chằm vào Hứa Mặc.
"Ta đã điều tra về ngươi rồi!" Hứa Mặc vỗ vỗ cát bụi trong tay mình: "Dường như ngươi từng làm ra rất nhiều chuyện không thể tha thứ! Trên tình báo nói, vô số người nhà đã bỏ mạng dưới tay ngươi!"
Lôi Lăng nghe xong, ánh mắt chợt hiện lên một tia lạnh lùng, nhưng ngẫm nghĩ một hồi, hình như hắn ta nghĩ tới điều gì đó, trào phúng cười nói: "Ta cũng từng nghe nói chuyện xưa của ngươi! Sao hả? Muốn bắt chước ta à?"
Hứa Mặc không nói gì, chỉ vuốt vuốt hai tay.
"Ta cảm thấy ngươi có thể bắt chước ta! Nếu ngươi đồng ý cùng ta đến nhận tội với gia tộc Morgan, ta có thể giới thiệu đôi lời về ngươi, ta cam đoan ngươi sẽ nhận được rất nhiều lợi ích!" Lôi Lăng trêu tức nói: "Chắc ngươi cũng muốn giết sạch người nhà họ Hứa nhỉ! Những kẻ mang danh là người nhà ngươi ấy!"