Hai bên bắt đầu phô bày hết chiêu thức.
. . .
"Ừm?"
Khương Đạo Vân và Khương Điềm Điềm đang quan sát trận chiến, xem đến say sưa ngon lành.
Lúc này, Khương Đạo Vân bỗng phát hiện ra thứ gì đó, ông ấy hơi kinh ngạc, nhất thời khoan thai cười một tiếng.
"Có người giống như chúng ta, cố ý chạy đến đây quan sát, thú vị thật!"
"Có người khác ạ?" Khương Điềm Điềm kinh ngạc.
"Phải! Xem ra là một ông bạn già! Đi, nhóc tư, chúng ta qua gặp ông ấy một chút!" Nói xong, Khương Đạo Vân kéo Khương Điềm Điềm đi.
Lên xuống mấy lần, không lâu sau, hai người xuất hiện ở một khoảng đất trống nhỏ, giữa khoảng đất trống có một gốc cây.
Chỉ thấy một ông lão râu dài mặc đạo bào đang nhắm mắt ngồi trên gốc cây.
Sau khi Khương Đạo Vân đến đây, ông ấy nhanh chóng đi qua ôm quyền nói: "Ha ha, không ngờ Ninh huynh cũng đến nơi này! Vừa rồi che giấu hơi thở, bây giờ mới để lộ ra sao? Chẳng lẽ Ninh huynh đã tới từ lâu rồi à?"
Đạo sĩ đang tĩnh tọa nghe ông ấy nói thế, hơi mở to mắt đứng lên: "Không phải Khương huynh cũng thế sao?"
"Ha ha, giống nhau cả!"
Khương Đạo Vân cười nói: "Lần này ta đến để gặp một người trẻ tuổi thú vị, thiên phú cực kỳ xuất sắc! Lai lịch khá thần bí! Ta nhìn trái ngó phải, thấy hình như có một tia nguồn gốc liên quan đến Ninh huynh! Chẳng lẽ, hắn là môn đồ của Ninh huynh sao? Nên mới cao minh như vậy!"
Đạo sĩ khoác trường bào nghe xong, lắc đầu: "Hắn không phải môn đồ của ta, nhưng đúng là thiên phú của người trẻ tuổi này rất tuyệt vời, bần đạo chỉ tới xem thử thôi!"
"Nhìn ra được, nước Đại Hạ chúng ta lại sản sinh thêm một vị Tông Sư rồi! Hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy!"
Khương Đạo Vân cười bảo.
Đạo sĩ gật đầu.
“Nhóc tư, đây là đạo trưởng Ninh Thiện Đạo của núi Trường Bạch! Hắn là một vị Tông Sư hiếm có đấy, ngươi mau tới bái kiến!" Khương Đạo Vân giới thiệu.
Trong lòng Khương Điềm Điềm giật mình.
Vị đạo trưởng này là một Tông Sư?
Cô ấy vội vàng cúi người chào nói: "Khương Điềm Điềm bái kiến đạo trưởng!"
Ninh Thiện Đạo gật đầu cười một tiếng: "Hai người các ngươi đã đi theo hắn một đường, phải chăng bây giờ đã thấy rõ tiềm lực của hắn?"
"Đương nhiên là thấy rõ rồi!" Khương Đạo Vân cười đáp.
"Nghe nói bắt nguồn từ gia tộc Morgan! Bản thân hắn là tỷ phú, sự nghiệp ở nước ngoài rất vang dội, cho nên bị ganh ghét!" Ninh Thiện Đạo nhìn phía xa xa, nói: "Thế giới này, có lẽ nên sửa đổi một chút rồi!"
"Đúng là nên sửa đổi!" Khương Đạo Vân đồng ý.
"Khương huynh và bần đạo chung suy nghĩ! Vậy. . . Chúng ta có thể tranh thủ!" Ninh Thiện Đạo nói: "Nếu hắn có thể đột phá ở nước ngoài, những người liên quan và sản nghiệp sẽ không gặp khó khăn nữa!"
Khương Đạo Vân vui vẻ đáp: "Nghe nói Ninh huynh đã ẩn thế tu hành nhiều năm, sống ẩn không ra mặt, sao bây giờ lại cảm thấy hứng thú với chuyện này?"
"Cũng nên có người đột phá chứ! Đi trên con đường mà người khác chưa từng đặt chân tới! Ta thấy hắn là người phù hợp!"
Khương Đạo Vân nghe Ninh Thiện Đạo nói thế, suy nghĩ một hồi, nhất thời cảm thấy buồn cười.
Ông ấy đáp: "Hình như đây không phải vấn đề Ninh huynh nên suy tính!"
Ninh Thiện Đạo lắc đầu không nói, chỉ nhìn chằm chằm về nơi xa.
Trên thực tế, đây là vấn đề mà những quan chức cấp cao để tâm đến.
Rất nhiều người muốn nhìn xem Hứa Mặc có thể tạo dựng được tên tuổi ở nước ngoài hay không? Có thể chống lại gia tộc Morgan, thậm chí là sự chèn ép của nước Mỹ hay không?
Rất nhiều người đều đang quan sát.
Bởi vì nguyên nhân lịch sử, nước Đại Hạ đã từng lạc hậu đến nỗi mất quyền lên tiếng trên trường quốc tế hơn một trăm năm.
Người ở phía trên có ý định lấy lại quyền lên tiếng, nhưng vẫn chưa tìm ra cách, thẳng đến khi nền tảng T của Hứa Mặc xuất hiện, bọn họ mới nhìn thấy chút hi vọng.
Nhưng người phía trên chưa xác định được thái độ và năng lực của Hứa Mặc, dù sao tranh đoạt quyền lên tiếng trên trường quốc tế là chuyện hết sức tàn khốc, nói không chừng có thể cửa nát nhà tan.
Trong thời gian ngắn, người phía trên không dám ủng hộ sự lan rộng của nền tảng T một cách rõ ràng, dù sao chuyện gì cũng phải đi từng bước một, người phía trên cũng không muốn gây ra phản ứng dữ dội từ nước ngoài.
Mà bây giờ, năng lực của Hứa Mặc đã được phô bày.
Một Tông Sư!
Một khi hắn tấn cấp, điều này đại biểu Hứa Mặc đã có tư cách nắm giữ quyền lên tiếng nhất định trên trường quốc tế.
Năng lực mà hắn phô bày đủ để nhận được sự nâng đỡ từ rất nhiều người phía trên.