favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?
  3. Chương 803: Ngươi Là Vật Thí Nghiệm Tốt Nhất!

Chương 803: Ngươi Là Vật Thí Nghiệm Tốt Nhất!

"Ngăn hắn lại!"

Xung quanh Hứa Thiên Thành có rất nhiều người, không ít người là cao thủ.

Thấy Hứa Mặc xuất hiện, cả đám hoảng loạn, lập tức có một nam một nữ giết tới bên cạnh Hứa Mặc, ngăn cản hắn động đến Hứa Thiên Thành.

Một nam một nữ này mặc kimono, hẳn là người Nhật, thể thuật của bọn họ rất kỳ lạ, người nam kia còn rút ra một thanh trường đao.

Đối mặt với cao thủ, Hứa Mặc không hề khách sáo, sau khi thấy không thể trực tiếp giết chết Hứa Thiên Thành, hắn lập tức nhào về phía hai người kia.

Tốc độ của hắn rất nhanh, vọt đến bên cạnh người đàn ông Nhật Bản nhanh như chớp, bắt lấy cánh tay đang múa may của anh ta, rắc một tiếng, cánh tay đã bị vặn gãy.

Trường đao rơi vào trong tay Hứa Mặc, hắn vung đao lên, cao thủ người Nhật kia lập tức bị chém đứt đầu.

"A!"

Nữ cao thủ Nhật Bản chân đeo guốc gỗ, thấy đồng đội bị giết, cô ta phẫn nộ hét lên, uyển chuyển giống như bóng ma xuất hiện phía bên phải Hứa Mặc.

Mà Hứa Mặc cũng không khách sáo, hắn hơi buông trường đao, dùng lưỡi đao chém đầu nữ sát thủ người Nhật, cô ta hét thảm một tiếng, đầu nát tươm, cứ thế mà bị chém chết.

"Hứa Mặc, ngươi không thể đi được, ở lại!"

Sau khi giết chết nữ sát thủ, bên cạnh phát ra tiếng gầm giận dữ, một gã đàn ông cường tráng mặc đồ luyện công màu trắng đuổi tới trước mặt Hứa Mặc.

Dường như gã biết Taekwondo, muốn đánh lén.

Hứa Mặc thấy vậy thì ra đòn trước, đánh trúng ngực gã.

Tên đàn ông cường tráng này đã chuẩn bị sẵn sàng cho đòn tấn công bất ngờ của Hứa Mặc, nhưng gã không ngờ động tác của Hứa Mặc lại nhanh như vậy, cho nên bị một quyền đánh chết tươi.

Chỉ nghe thấy một tiếng vang rất lớn, cả người gã đàn ông bị đánh bay, nện vào vách tường cách đó không xa.

"Rầm!"

Hứa Mặc hạ gục ba người chỉ trong nháy mắt, đơn giản trực tiếp, lập tức hù dọa những người khác, bọn họ nhìn chòng chọc vào Hứa Mặc, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.

"Hứa Mặc, ngươi trốn không thoát đâu! Hôm nay là ngày chết của ngươi!"

Hứa Thiên Thành thấy mình là mục tiêu của Hứa Mặc, ông ta cắn răng nghiến lợi gào rú, trong mắt mang theo một tia hoảng sợ.

"Ngươi biết hôm nay có bao nhiêu người ở đây không? Hứa Mặc, hôm nay có ba trăm cao thủ đến đây! Ngươi tuyệt đối không thể rời khỏi Mỹ!"

"Còn có đại sư Xích Lân nữa! Ông ấy là Tông Sư có tên tuổi ở Mỹ! Một kẻ mới lên Tông Sư như ngươi không đời nào thắng nổi đâu!"

"Xích Lân?" Hứa Mặc nhìn thoáng qua, đương nhiên cũng phát hiện ra một hơi thở mạnh mẽ.

"Phải!" Hứa Thiên Thành đắc ý nói: "Bây giờ ngươi nhận thua còn kịp, bằng không, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!"

Người đàn ông cường tráng xăm trổ bên cạnh Hứa Thiên Thành cũng mở miệng: "Hứa Mặc, hiện tại có rất nhiều người đang chú ý tới ngươi! Ngươi đã đắc tội với gia tộc Morgan. Nếu hôm nay chúng ta chưa giết được ngươi, ngày mai chúng ta sẽ phái đến ba Tông Sư, ngày kia phái đến mười Tông Sư! Một Tông Sư không giết được, chúng ta sẽ cử mười người đến! Ngươi nhất định phải bỏ mạng tại đây!"

"Ngươi là ai?" Hứa Mặc nhận ra hơi thở trên người ông ta cũng không yếu.

Người đàn ông cường tráng xăm trổ cười mỉa: "Đến ta còn không biết, ngươi lăn lộn kiểu gì thế? Ta tên Vạn Từ! Hội trưởng thương hội Vạn Từ người Hoa!"

"Không biết!" Hứa Mặc mở miệng.

Vạn Từ biến sắc, cả giận nói: "Nếu bây giờ ngươi quỳ xuống nhận sai, ta có thể giúp ngươi cầu xin đại sư Xích Lân và gia tộc Morgan tha cho ngươi một mạng! Đây là cơ hội cuối cùng!"

"Thế thì giết ngươi trước vậy!" Hứa Mặc lười nói nhảm với ông ta, chân phải vừa bước, soạt một tiếng, lập tức nhào về phía ông ta.

Vạn Từ thấy thế thì trở nên giận dữ: "Hứa Mặc, ngươi muốn giết ta? Nằm mơ giữa ban ngày! Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Tất cả mọi người, lên, giết hắn!"

Mặc dù Hứa Mặc vừa mới giết ba người khiến bọn họ giật mình.

Nhưng suy cho cùng, chỗ bọn họ có hơn trăm người ở đây, còn có đại sư Xích Lân tọa trấn, tuyệt đối không thể để Hứa Mặc chạy thoát.

Cho dù không có vũ khí cũng không thể nào.

"Giết!"

Trong nháy mắt, rất nhiều người vọt đến chỗ Hứa Mặc.

Hứa Mặc nhìn bọn họ, sắc mặt bình tĩnh.

Trước kia Ninh Tuyết Ngân từng nói một câu, không thể khinh nhục Tông Sư, ai phạm phải ắt sẽ chết, lúc ấy hắn còn chưa hiểu ý nghĩa trong lời nói này.

Nhưng sau khi đạt cấp Tông Sư, rốt cuộc Hứa Mặc cũng nhận thấy sự đáng sợ của Tông Sư.

Đầu tiên, lấy số đông áp đảo Tông Sư, tính khả thi không cao, Hứa Mặc đã thức tỉnh thần giác, có thể né tránh phần lớn nguy hiểm.

Trong mắt hắn, động tác của đám cao thủ trình độ thấp hơn cấp Tông Sư cực kỳ chậm chạp, cảnh tượng bọn họ xông đến giống như thước phim được tua chậm vậy.

Hứa Mặc bắt đầu tăng tốc, giết đám người này vô cùng đơn giản, thậm chí không ai có thể mảy may tới gần hắn, Hứa Mặc không dùng đao, trực tiếp dùng chân và nắm đấm.

Từng đòn một, đòn thì giáng vào đầu, đòn thì giáng vào ngực, trực tiếp đánh bay bọn họ ra ngoài, có người giết tới trước mặt hắn, thấy dùng nắm đấm thì hơi phiền phức, Hứa Mặc bắt đầu nhấc chân.

Động tác giống như đá bóng, mỗi chân đá vào một nơi, đầu, lưng, hay thậm chí cả người đều bị đá bay rất xa, đâm lên vách tường, rất nhiều vách tường bị đụng đến thủng lỗ chỗ.

"Bốp bốp bốp!"

"Rầm rầm rầm!"

Quả thật chẳng khác gì đá bóng, lực chiến dưới cấp Tông Sư không đáng để nhắc tới, hoàn toàn không đỡ nổi một đấm hay một đá của hắn.

Chỉ trong ba phút đồng hồ, nơi này đã vắng tanh, vô số người bị đánh bay ra ngoài, chỉ còn lại mười mấy người bên cạnh đại sư Xích Lân và nhóm người Hứa Thiên Thành.

Thấy cảnh này, sắc mặt bọn họ trở nên hoảng hốt.

"Đoàng!"

Có người cầm súng, bắn một phát về phía Hứa Mặc, hắn lập tức né được, giáng một chân lên đầu người kia.

Người kia hét thảm một tiếng, ngã xuống đất.

"Giết nhiều người như vậy, Hứa Mặc, hôm nay ngươi phải chết!" Hứa Thiên Thành tràn đầy hoảng sợ, lập tức nói với đại sư Xích Lân: "Đại sư Xích Lân, phải lập tức bắt giữ hắn! Uy hiếp của hắn quá kinh người!"

"Phải! Đúng là rất kinh người! Rốt cuộc ngươi đã thức tỉnh thần giác gì? Vì sao tốc độ lại nhanh như thế?" Một người đàn ông cường tráng da trắng bên cạnh đại sư Xích Lân đứng ra hỏi, nhìn chòng chọc vào Hứa Mặc, ánh mắt lạnh lẽo.

Hơi thở của gã không yếu, hiển nhiên là cao thủ cùng cấp bậc với Lôi Lăng.

Cho dù không so được với Lôi Lăng, nhưng cũng không kém hơn là bao.

Hiện tại, sáu bảy cao thủ bên cạnh đại sư Xích Lân đều có hơi thở này.

"Mỗi Tông Sư sẽ thức tỉnh một thiên phú khác nhau! Có Tông Sư thức tỉnh sức mạnh, trở nên mạnh mẽ vô cùng, có Tông Sư thức tỉnh tốc độ, nhanh như tia chớp! Có Tông Sư thức tỉnh được cả hai thứ này! Ngươi có thể đánh bại nhiều người nhanh như vậy, chứng tỏ thiên phú ngươi thức tỉnh không bình thường chút nào!"

Người đàn ông cường tráng da trắng nhìn chằm chằm vào Hứa Mặc, như muốn nhìn thấu hắn.

"Nói mấy câu này làm gì?" Hứa Mặc mở miệng.

"Cho dù ngươi có thể giết chết những người này thì sao? Nếu ngươi không nói, ta sẽ cạy miệng ngươi! Vừa hay, rất nhiều người trong quân đội chúng ta đang nghiên cứu loại Tông Sư như các ngươi! Ngươi là vật thí nghiệm tốt nhất!"

Gã đàn ông cường tráng da trắng lạnh lùng nói, sau đó quay đầu nhìn về phía đại sư Xích Lân: "Trưởng quan, chúng ta phải lập tức bắt giữ hắn! Người này cực kỳ hiếm có!"

Xích Lân nhìn Hứa Mặc, trong mắt toát ra hứng thú nồng đậm: "Đúng! Bắt đầu đi!"

Dường như thấy những người khác bị Hứa Mặc đánh bại, ông ta không hề để ở trong lòng, ngược lại dẫn đầu tiến lên, chậm rãi hướng về phía Hứa Mặc.

Chương trướcChương tiếp