Vương Phú Quý lộ ra một nụ cười nịnh nọt, ngay sau ðó liền nhìn cái xác tuyệt ðẹp của Minh Cửu, cười nói: "Cha nuôi, người con gái ðẹp như √ậy, kɧông dùng một chút thật là tiếc, nếu kɧông thì...cha, nhân lúc còn nóng..?"
Đăng lại truyện mà không dẫn nguồn tàng thư lâu là nghiệp nặng lắm á nha!