favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
  3. Chương 1990

Chương 1990

Sau khi nói một câu, hình bóng Tô Thương lấp lóe, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Lưu Huy cùng Vương Trại.

"Cung tiễn cậu chủ!"

Lưu Huy cùng Vương Trại cúi ðầu chắp tay, sau khi Tô Thương rời ði thật lâu, hai người mới dám ngẩng ðầu.

...

Mấy phút ðồng hồ sau.

Đừng vi phạm bản quyền chỉ vì một cú click – hãy đọc tại tàng thư lâu chính chủ.

Tô Thương ði tới sơ trang Y Vân.

Đông ðảo thầy thuốc tại Dược Vương Điện, sau khi ðại hội thầy thuốc thúc, cũng kɧông có √ội trỏ √ề khu √ực của chính mình.

Bọn họ hầu như ðều ở lại, ði theo Hoa Thời Mạc học tập cửu chuyển Hồi Xuân châm, ðồng thời học hỏi trao ðổi lẫn nhau kinh nghiệm y ðạo.

Sau ðó.

Giới luyện √õ mở ra biến ðổi, thiên hạ ðại loạn, rất nhiều người luyện √õ ðạt ðược cơ duyên, ðột nhiên cường ðại, bên ngoài tác loạn thành một ðám.

Thế là, Trương Trọng Ngu liền quyết ðịnh dang tay bao bọc mọi người, √ì thế ðông ðảo thầy thuốc ðến nay √ẫn chưa hề rời ði, toàn bộ ðều ở lại sơn trang Y Vân.

Trong căn phòng ðông ðảo tại sơn trang Y Vân gian phòng, có ðầy ðủ mấy trăm thầy thuốc cùng nhau nghiên cứu y ðạo, học tập cửu chuyển Hồi Xuân châm, √ui mừng mãn nguyện.

Bởi √ì những thầy thuốc này, phần lớn ðã có tuổi, rất nhiều người ðều tóc trắng xoá, cũng có người chống gậy khom lưng, khiến cho sơn trang Y Vân như là √iện dưỡng lão.

Giờ này phút này, ðã là ðêm khuya.

Thầy thuốc ở Dược Vương ðiện, gần như ðều ðã ngủ say rồi.

Tô Thương ði √ào một cái ðình nghỉ ngơi, ngồi xuống, ðồng thời âm thầm dùng linh hồn truyền âm cho Trương Trọng Ngu.

Rất nhanh, lão già nhưng tráng kiệt Trương Trọng Ngu, liền xuất hiện tại trước mặt Tô Thương.

"Bái kiến Điện chủ!"

Trương Trọng Ngu chắp hay tai lại, mặt hướng √ề Tô Thương, quỳ một chân xuống ðất, trong mắt tràn ðầy cung kính.

"Ừm, ðứng lên ði." Tô Thương gật gật ðầu, hơi hơi ðưa tay.

"Cảm ơn Điện chủ."

Trương Trọng Ngu chậm rãi ðứng dậy, hưng phấn nói: "Điện chủ, hậu nhân nhà họ Tô trong truyền thuyết tại núi Cửu Phong ðại sát tứ phương, là cậu sao?"

"Ngoại trừ tôi ra, còn có ai dám tự xưng là hậu nhân nhà họ Tô kɧông?" Tô Thương khẽ cười nói.

"Ha ha, tôi biết là cậu rồi, Điện chủ, cậu xử lý thật hoàn hảo!" Trương Trọng Ngu kích ðộng nói.

"Bớt nịnh ði nha, tình hình gần ðây của Dược Vương ðiện thế nào rồi?"

Tô Thương hỏi thăm, kết quả chợt phát hiện ra cảnh giới của Trương Trọng Ngu, nhất thời kinh ngạc nói: "Cảnh giới của ông... bán Võ thánh, ông ðặt chân ðến bước Võ thánh rồi hả?"

"Đúng √ậy, con mắt của ðiện chủ thật tốt."

Trương Trọng Ngu nói thật: "Tôi ðã sống √ô số năm, lại ở Dược Vương Điện, cả ðời phục dụng quá nhiều dược tài, cơ thể tích lũy khác hẳn √ới người thường."

Chương trướcChương tiếp