favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
  3. Chương 2248

Chương 2248

Ở trong mắt Viêm Long Tiên đế, những người đó cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi, sao ông ta có thể để ý đến đám kiến hôi chứ?

Mấy giây sau, Viêm Long Tiên đế đã đi sâu vào động phủ, lại phát hiện ra sự tồn tại của một trăm lẻ tám sát trận.

Bây giờ.

Bởi vì Viêm Long Tiên đế chỉ có một phần lực lượng linh hồn và một ít máu tươi của đế cảnh, cho nên sức mạnh có thể bộc phát ra sẽ không vượt qua đế cảnh, mà chỉ là chuẩn tiên đế đỉnh phong thôi.

Một trăm lẻ tám sát trận này, bình thường hoàn toàn có thể nhốt được Viêm Long Tiên đế.

Nhưng rất đáng tiếc, Viêm Long Tiên đế hiểu biết về trận pháp, cho nên cũng không tùy tiện xông vào.

"Thú vị, một trăm lẻ tám sát trận, trận pháp liên hoàn, không hổ là Huyền Thiên Tiên đế."

Viêm Long Tiên đế cười lạnh, sau đó nói: "Nhưng đối với tôi mà nói, đây chỉ là thùng rỗng kêu to thôi!"

Vừa dứt lời.

Viêm Long Tiên đế liền khép hờ hai mắt, hai tay tạo quyết, bắn hai luồng ánh sáng về phía trước.

Ầm.

Một giây sau, trận pháp phía trước bỗng nhiên chuyển động, giống như một cái miệng lớn đang chờ con mồi tiến vào.

Viêm Long Tiên đế lại có hiểu biết rất sâu về sự huyền diệu của trận pháp, đương nhiên sẽ không ngu ngốc đi vào, mà bóng người lóe lên, tránh được sát trận sắp khởi động.

Cứ như vậy.

Viêm Long Tiên đế đi từng bước từng bước, tránh được từng sát trận, chậm rãi đi vào chỗ sâu nhất trong động phủ.

Cùng lúc đó.

Tô Thương đang ngồi xếp bằng cảm nhận được sự khác thường ở bên ngoài thì đột nhiên mở mắt ra, cảnh giác nói: "Có người tiến vào!"

Cùng lúc đó, Tô Vô Kỵ, Bạch Khởi lần lượt đề cao tinh thần, bày trận mà đợi.

"Sư phụ, người có nhầm không, con đâu có nhận ra được có người đến?" Tô Vô Kỵ nghi ngờ nói.

"Người đó rất mạnh, lại cố gắng ẩn giấu khí tức, nếu không phải người đó chạm vào trận pháp thì ta cũng không phát hiện được." Tô Thương nói.

"Chạm vào trận pháp, vậy thì dễ làm rồi."

Tô Vô Kỵ nghe thấy vậy thì mở miệng nói: "Một khi xông vào một trăm lẻ tám sát trận, cho dù là đế cảnh cũng đừng hòng được yên ổn."

"Tài năng về trận pháp của kẻ đó rất cao, hơn nữa còn tránh được từng trận pháp một cách hoàn hảo."

Tô Thương nghiêm túc nói: "Người đó chạm vào trận pháp chỉ để xác định vị trí của trận pháp mà thôi, người này không đơn giản, chắc chắn là sâu không lường được."

"Hơn nữa, ta thấy khí tức của người này rất quen, nếu như quả không có gì bất ngờ xảy ra, người đó... chắc là Viêm Long Tiên đế!" Tô Thương bổ sung.

"Cái gì!"

Tô Vô Kỵ vô cùng khiếp sợ, hỏi lại như để xác nhận: "Người nói là Viêm Long Tiên đế tới?"

"Ừ, là ông ta." Tô Thương gật đầu một cái.

"Viêm Long Tiên đế!"

Lấy được câu trả lời xác định, Tô Vô Kỵ cắn răng nghiến lợi, lạnh lùng nói: "Con và ông ta từng có duyên gặp nhau mấy lần, nếu không phải ông ta từng bước ép sát, sao còn phải trốn tránh một trăm năm chứ."

"Hôm nay ông ta tới rất đúng lúc, con đã đặt chân đến chuẩn tiên đế đỉnh phong, để xem giữa con và ông ta còn có bao nhiêu chênh lệch!" Tô Vô Kỵ tự tin nói.

"Viêm Long Tiên đế, chỉ là một tên rác rưởi mà thôi."

Bạch Khởi bên cạnh khinh thường nói: "Trước kia lúc Tổ Long bệ hạ ở Trái Đất, ông ta còn chẳng có dũng khí để đến Trái Đất nữa là."

"Sau khi Tổ Long bệ hạ phá rách hư không rời đi, ông ta mới dám ngông nghênh ở Trái Đất, trên núi không có hổ, con khí liền tự xưng là đại vương mà, đúng là nực cười."

Chương trướcChương tiếp