Dịch Khôi nhìn Thủy Sắc Sắc Vi trên hàng hiên, trong ánh mắt đầy vẻ không thể tin nổi, thậm chí không nhịn được mà dụi dụi mắt, cảm thấy mình giống như thấy quỷ vậy.
Tông sư hoành luyện cường đại như Vương Huyền Minh, lúc này ở trên tay một vị thiếu nữ lại hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Ngay khi Dịch Khôi cảm thấy vẻ không thể tin nổi, Vương Huyền Minh cũng không biết làm sao, cả người lại lao về phía Thủy Sắc Sắc Vi, có thể nói là hoàn toàn bất kể sinh tử triển khai thế công đối với Thủy Sắc Sắc Vi, không định đào tẩu từ nơi khác.
Có điều rất nhanh Dịch Khôi liền phát hiện, trong phòng lúc này lại có một vị nữ tử siêu phàm thoát tục đi ra, cũng mặc váy ngủ, tóc đen rủ xuống bên hông đong đưa theo gió, dưới ánh trăng, siêu phàm tuyệt giống như tiên nữ hạ phàm.
Tuy từ trên người nữ tử này không hiện ra bất kỳ uy thế gì, nhưng ánh mắt đạm mạc đó, cũng là ánh mắt coi thường tất cả, cộng thêm hành động kỳ quái đó của Vương Huyền Minh.
Dịch Khôi đã có thể đoán được, nữ tử mặc váy ngủ trước mắt này cũng là một quái vật, chính bởi vậy Vương Huyền Minh mới không lựa chọn đột phá từ trong phòng, mà là lựa chọn đột phá chính diện.
Nếu lúc này chiến đấu trong phòng không gian rộng, Vương Huyền Minh có lẽ sẽ phải đối mặt với công kích liên thủ của hai quái vật, như vậy cho dù Vương Huyền Minh có mạnh tới mấy, chỉ sợ cũng không có cơ hội, chỉ có thể lựa chọn hành lang ngoài chật hẹp, tuy sẽ gặp phải phiêu lưu tiền hậu giáp kích, nhưng vẫn tốt hơn hai người liên thủ công kích chính diện, có thể tùy ý thi triển trong không gian rộng lớn.
Có điều chuyện này rất nhanh liền thành một ảo tưởng tốt đẹp của Vương Huyền Minh.
Chỉ thấy Bạch Khinh Tuyết căn bản không có ý định tiền hậu giáp kích, chỉ ở bên cạnh buồn chán nhìn cửa lớn bị phá hoại, rõ ràng đối với cửa lớn bị phá hoại, cảm thấy có chút hao tổn tâm trí, lại hoặc là nói cửa lớn bị phá hoại còn quan trọng hơn Vương Huyền Minh trước mắt.
Mà công kích liều mạng liên tiếp của Vương Huyền Minh, ở trước mặt Thủy Sắc Sắc Vi lại giống như tiểu hài tử đang vui đùa, rất nhẹ nhàng bị Thủy Sắc Sắc Vi ngăn cản thì không nói, từng chưởng lại ấn lên trên người Vương Huyền Minh, khiến thương thế của Vương Huyền Minh không ngừng tăng thêm.
Không đến bốn giây, Vương Huyền Minh đã có chút đứng không vững, rõ ràng thương tổn không ngừng gia tăng, đã khiến tông sư hoành luyện như Vương Huyền Minh cũng không chịu nổi, thậm chí đã suy yếu đến mức đại sư hoành luyện cũng có thể tùy tiện đối kháng, muốn đào tẩu, đã thành hy vọng xa vời…
Chỉ thấy không chưa chờ Vương Huyền Minh lại tấn công về phía Thủy Sắc Sắc Vi, người máy loại hình chiến đấu tự động cũng chạy tới.
Trong nháy mắt sau khi phân biệt thân phận, người máy loại hình chiến đấu tự động trực tiếp bắt lấy Vương Huyền Minh, mà bị người máy loại hình chiến đấu tự động bắt, cho dù là tông sư hoành luyện cũng không thể giãy giụa.
Dịch Khôi nhìn Vương Huyền Minh bị bắt, sau đó nhìn thấy Bạch Khinh Tuyết ở hành lang ngoài đang nhìn về phía hắn, lập tức tóc gáy dựng đứng, cơ hồ là theo bản năng lập tức xoay người chạy trốn, căn bản không dám dừng lại.
Một mực trốn ra ngoài mấy km, Dịch Khôi vẫn không nhịn được nhìn về phía sau, sự hoảng sợ trong lòng đã tràn ngập đại não.
- Chắc nàng không nhìn thấy ra đâu, ta ở cự ly xa như vậy, hơn nữa cũng một mực ẩn tàng khí tức của mình, cho dù nàng là quái vật, chắc cũng không thể phát hiện mới đúng.
Dịch Khôi không khỏi tự an ủi mình như vậy, nói với bản thân tất cả đều là ảo giác.
Cho tới khi Dịch Khôi triệt để rời khỏi khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị, mới từ trong hoảng sợ bị Bạch Khinh Tuyết nhìn thấy dần dần bình tĩnh lại.
- Quá đáng sợ! Trên đời sao lại có quái vật như vậy?
Dịch Khôi vừa nghĩ tới ánh mắt đạm mạc nhìn tới đó của Bạch Khinh Tuyết, khiến hắn cảm thấy sống lưng lạnh toát,
- Phải bảo thiếu gia mau báo chuyện này với bên trên, quái vật như vậy căn bản không phải là chúng ta có thể trêu chọc, hai nữ tử đó căn bản không phải nhân loại.
Mà khi Dịch Khôi ngay đêm chạy ra điểm khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị, tổng quản tầng cơ bản Hạ Thanh Ảnh cũng dẫn theo mấy chủ quản đi tới tiểu khu chỗ Thạch Phong.
- Thật không biết là tên không muốn sống nào, ngay cả tiểu khu phổ thông cũng dám tập kích.
Chủ quản La Hàn Băng nhìn cửa lớn bị phá hoại, không khỏi khẽ nhíu mày.
Loại chuyện nơi ở phổ thông của khu thượng tầng bị tập kích, khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị bọn họ đã nhiều năm rồi chưa từng phát sinh, lần trước chính là khiến tập đoàn Lục Thần bọn họ rất tức giận, tuy người đó chỉ làm người khác bị thương nặng, nhưng vẫn vĩnh viễn bị đuổi ra khỏi khu thượng tầng thì không nói, còn bị nhốt mười năm, trừng phạt này không thể nói là không nặng, cũng có thể nhìn ra sự tức giận của tập đoàn Lục Thần lúc ấy.
Hiện giờ chuyện như vậy lại phát sinh, lần này cho dù cao tầng của tập đoàn Lục Thần không nói gì, bên bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Mà khi La Hàn Băng tiến vào phòng, nhìn thấy Vương Huyền Minh bị hai người máy loại hình chiến đấu tự động trông coi, mắt thiếu chút nữa thì lồi ra.
Vương Huyền Minh!
Thiên tài tuyệt thế của khu thượng tầng Hải Thiên Thị.
Đại nhân vật chỉ thiếu một bước vào cửa là có thể trở thành Tinh Thần Đại Sư, cho dù là chủ quản như hắn thấy, cũng phải khách khí, mà thực lực cá nhân của Vương Huyền Minh cũng rất mạnh, đặt ở toàn bộ tầng cơ bản của khu thượng tầng Hải Thiên Thị, cũng có thể xếp vào top 3, phía sau lại có một vị lão sư là Tinh Thần Đại Sư, tương lai trở thành đại nhân vật của khu trung tầng căn bản chính là chuyện ván đã đóng thuyền.