- Hội trưởng! Chúng ta cũng không thể cứ đứng nhìn như vậy chứ?
Triệu Nguyệt Như có chút buồn bực nói.
- Tuy nàng cũng biết hiệu quả không lớn, nhưng có chút ít còn hơn không.
Nếu đẻ Thánh Tâm Chi Thủ tiếp tục kiêu ngạo như vậy, đối với khí thế hiện tại của Linh Dực, tuyệt đối là một lần đả kích rất lớn, dẫu sao Linh Dực bọn họ hiện tại đang khí thế như cầu vồng, đã tuyên bố với bên ngoài là phải đánh hạ Cổ Nham Thành.
Hiện tại tất cả mọi người đang nhìn, cho dù là các thế lực lớn Thần Vực không có mặt, chỉ sợ lúc này cũng đang nhìn chằm chằm nhất cử nhất động nơi này, chỉ chờ kết quả của lần công thành chiến này.
Nếu Linh Dực thắng, như vậy ở trên mảnh đất đông đại lục này, các thế lực siêu cấp không thể có ý đồ đối kháng Linh Dực nữa, nếu về tay không, vậy tuyệt đối sẽ khiến rất nhiều thế lực siêu cấp nổi lên các loại tiểu tâm tư, thậm chí ai nấy còn có thể cùng Thánh Tâm Chi Thủ tạo thành đồng minh tuyệt đối để đối phó Linh Dực.
- Đương nhiên không phải.
Thạch Phong lắc đầu bật cười,
- Ta chỉ là nói, các ngươi hiện tại không cần thiết phải xuất thủ, cứ nhìn là được.
- Nhìn là được?
Triệu Nguyệt Như nhìn Thạch Phong, vẻ mặt không khỏi ngỡ ngàng.
Trước mắt chính là một tòa thành thị công hội có thể so với cấp chủ thành, bọn họ chỉ nhìn, sao có thể đánh hạ được Cổ Nham Thành?
Không chỉ là Triệu Nguyệt Như không hiểu ra sao, người của Linh Dực cũng liên tục khó hiểu, hoàn toàn không rõ hội trưởng Thạch Phong này rốt cuộc đang nghĩ gì.
Có điều Thạch Phong cũng không giải thích, chỉ tung người nhảy lên, đi tới trên vùng trời của Cổ Nham Thành mấy trăm mét, trực tiếp bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, ngay tức khắc ma lực vô tận ở chung quanh đều bắt đầu tuôn về phía Thạch Phong.
Mà hành động của Thạch Phong cũng khiến người của Cổ Nham Thành mỉm cười.
- Định sử dụng ma pháp hủy diệt cỡ lớn bậc năm à?
Thú Hoàng nhìn Thạch Phong ngâm xướng trong không trung, trong ánh mắt đầy vẻ khinh thường,
- Giãy dụa nhàm chán, đừng nói là một Kiếm Thánh bậc năm, cho dù là Thánh Ma Đạo Sĩ nghề nghiệp bậc năm cũng đừng hòng làm gì được kết giới ma pháp phòng ngự của Cổ Nham Thành? Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu.
- Mục tiêu! Xích Long Phi Không Đĩnh.
Đối với công kích của Thạch Phong, Thú Hoàng là theo bản năng bỏ qua, bởi vì đánh cũng vô ích, nhưng Xích Long Phi Không Đĩnh thì khác, đối mặt với công kích của nghề nghiệp bậc bốn, Xích Long Phi Không Đĩnh căn bản không kháng được bao lâu, cho dù có cao thủ bậc bốn của Linh Dực thủ hộ cũng vậy.
Ngay tức khắc lại thấy trên tường thành rất nhiều cao thủ hệ ma pháp bậc bốn nhao nhao ngâm xướng chú ngữ, mà nghề nghiệp bậc bốn viễn trình cũng hướng mục tiêu sang Xích Long Phi Không Đĩnh, mà hơn ba mươi con Tà Long bậc bốn trong không trung cũng nhao nhao triển khai thế công về phía Xích Long Phi Không Đĩnh.
Trong nhất thời khiến người của Linh Dực trên Xích Long Phi Không Đĩnh cũng cảm thấy một trận áp lực.
Hỏa Vũ không khỏi hô lớn:
- Tất cả nghề nghiệp hệ ma pháp triển khai ma pháp trận phòng ngự.
Trước mắt có tới hơn trăm nghề nghiệp bậc bốn công kích, cho dù là quái vật cấp Truyền Thuyết bậc năm chân chính cũng không chịu nổi, càng đừng nói bọn họ còn chỉ là nghề nghiệp bậc bốn, Xích Long Phi Không Đĩnh cũng chỉ là có chiến lực bậc bốn mà thôi.
Chỉ thấy khi hai bên chạm cái là nổ ngay, Thạch Phong cuối cùng cũng ngâm xướng xong một âm tiết cuối cùng.
Đột nhiên bầu trời biến thành một mảng tăm tối, toàn bộ vùng trời của Cổ Nham Thành cũng rách ra một khe nứt phạm vi một hơn ngàn mét, giống như là trời sắp sập vậy, khiến tất cả người ở đây đều không khỏi nhìn tới.
- Hắc Viêm này rốt cuộc muốn làm gì?
Mọi người nhìn vết nứt to lớn trong không trung, ai nấy đều đầy nghi vấn, đồng thời trong lòng không biết vì sao lại có một cỗ hàn ý xộc lên.
Bởi vì trong khe nứt to lớn đó, mọi người đều cảm nhận được một loại sợ hãi, một loại sợ hãi bắt nguồn từ sâu trong linh hồn.
Còn không chờ mọi người nói gì, lại thấy trong khe nứt một cự trảo thò ra, toàn bộ cự trảo đạt tới ba bốn tầng lầu, sau đó lại thấy một thân ảnh to lớn chậm rãi từ trong khe nứt chui ra, hoàn toàn che khuất cả bầu trời.
Mọi người nhìn thân ảnh từ trong khe nứt chui ra, ai nấy đều choáng váng.
- Cự long?
- Bậc bốn.
- Cự long bậc bốn! Đây không ngờ là cự long bậc bốn hàng thật giá thật.
Đối với loại sinh vật cự long này, chỉ cần không phải người chơi mới tiến vào Thần Vực không lâu, đều sẽ ít nhiều được nghe nói tới, mà đối với người của Cổ Nham Thành, ai nấy thấp nhất cũng là nghề nghiệp bậc ba, hiểu biết đối với cự long, có thể nói là vô cùng rõ ràng.
Có điều so sánh với nhận thức của mọi người ở Cổ Nham Thành, tận mắt thấy cự long xuất hiện trên bầu trời, mới hiểu rõ cự long rốt cuộc là tồn tại khủng bố cỡ nào.
Lúc này hình thể của cự long bậc bốn đạt tới bốn năm trăm mét, là che mây chắn trời chân chính, uy thế lại tỏa ra phạm vi mấy ngàn mét, khiến tất cả người chơi bậc ba ở đây đều run rẩy không thôi, so sánh với những Tà Long bậc bốn trên vùng trời của Cổ Nham Thành, quả thực là tồn tại giống như thần.
- Giả! Đây nhất định là giả.
- Sao người chơi lại có thể triệu hồi ra cự long bậc bốn! Đây chính là cự long bậc bốn đó.
Cao thủ của các thế lực lớn trên tường thành, lúc này ai nấy trên mặt đều biến thành có chút không bình tĩnh được nữa, trong ánh mắt đầy rung động và hoảng sợ.
Cự long bậc bốn chính là tồn tại có thể so với nghề nghiệp bậc năm, căn bản không phải là người chơi bậc bốn hiện tại có thể trêu chọc, cũng không phải là lực lượng người chơi có thể nắm giữ, đại biểu cho chiến lực đỉnh phong chân chính trong Thần Vực.