Mà trong nháy mắt Thạch Phong tiến vào di tích viễn cổ, tất cả tà huyết quái vật giống như phát cuồng, hai mắt đỏ bừng, ùa về phía Thạch Phong, tốc độ và phản ứng tăng mạnh, hoàn toàn tiến vào trạng thái cuồng bạo, mấy tên Tà Huyết Tế Tự đang quỳ lạy trong đại sảnh di tích lại điên cuồng đọc chú ngữ, ai nấy dùng ra cấm chú bậc bốn, oanh tạc giống như không muốn sống, chặn đánh bước chân đi tới của Thạch Phong.
Có điều đối với Thạch Phong đã là bậc năm mà nói, nhất là Thạch Phong có trang bị truyền kỳ, loại của trình độ công kích này thậm chí không cần Thạch Phong tiến hành ngăn cản, cũng thể thoải mái né tránh.
Chỉ trong nháy mắt, Thạch Phong đã biến mất khỏi đại sảnh rộng lớn, tiến vào thông đạo tầng hai dưới lòng đất sâu hơn, các loại cạm bẫy ma pháp ở trên đường đi, đối với Thạch Phong có trình độ trên ma pháp trận đã đạt tới cấp tông sư mà nói, hoàn toàn là không có tác dụng.
Không đến một phút ngắn ngủi, Thạch Phong đã tới chỗ sâu nhất của di tích viễn cổ.
Chỗ sâu nhất của di tích, giống như một mảng không gian hư vô, trong không gian hư vô này dựng một tòa thần điện cổ xưa to lớn, cho dù là trải qua năm tháng vô tận, thần điện cổ xưa đó vẫn tỏa ra thần uy khó có thể tưởng tượng.
Nếu không phải Thạch Phong đã đạt tới nghề nghiệp bậc năm, thậm chí cũng không thể thừa nhận được thần uy mà thần điện tự nhiên phát ra.
- Thần điện lợi hại quá, nếu không phải trang bị Ám Hành Giả Phi Phong cấp truyền kỳ, chỉ sợ ta cũng phải chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Thạch Phong nhìn thần điện trước mắt mà thầm kinh thán.
Ám Hành Giả Phi Phong không chỉ có tác dụng che giấu khí tức và uy áp của bản thân, đồng thời cũng có tác dụng chống cự khí tức và uy áp ngoại giới, tương đương với một tấm chắn cách ly, ngăn cách trong ngoài.
Nhưng dưới sự ngăn cách của Ám Hành Giả Phi Phong, thần uy thần điện phát ra vẫn có thể ảnh hưởng đến, khiến sức hành động giảm mạnh 30%, có thể thấy được thần uy của thần điện là khủng bố tới mức nào.
Có thể nói cho dù là thần linh bậc sáu chân chính, cũng không bằng thần điện cổ xưa trước mắt.
Một tòa thần điện có thể có thần uy như vậy, trừ cổ thần trong truyền thuyết lưu lại ra thì không có khả năng khác.
Mà theo Thạch Phong đi tới trước thần điện cổ xưa, mấy trăm con tà huyết quái vật một mực đuổi sát không buông đó cũng không đuổi theo nữa, ai nấy đều chỉ đứng ở xa xa, triều bái về phía thần điện, hoàn toàn không có ý tiếp cận thần điện.
Điều này khiến Thạch Phong cảm thấy thoải mái, rất dễ dàng đi vào trong thần điện cổ xưa, tiếp theo chỉ cần nghĩ cách làm thế nào để ra ngoài là được.
Có điều sau khi Thạch Phong tiến vào trong thần điện, trong đại sảnh thần điện đèn đuốc huy hoàng lại có một thanh niên khoác mặc áo choàng đen, hoàn toàn ăn mặc như thư sinh đang lẳng lặng đứng đó.
Lúc này người thanh niên đang nỗ lực ghép mấy khối đá hoàng kim, sự phức tạp của ma pháp trận hiện ra, cho dù là Thạch Phong nhìn thấy cũng đau đầu.
Mà trong nháy mắt nhìn thấy thanh niên này, khiến cho Thạch Phong cảm thấy linh hồn run rẩy.
- Không ngờ là ngươi.
Thạch Phong nhìn chằm chằm thanh niên thư sinh mặc áo choàng đen trước mắt, trong ánh mắt đầy vẻ không thể tin nổi.
Bởi vì thanh niên mặc áo choàng đen trước mắt, chính là thanh niên thần bí lúc trước ở Hắc Dực Thành đã xuất thủ gieo Linh Hồn Tỏa Liên cho hắn.
- Thì ra là tiểu gia hỏa ngươi.
Thanh niên thần bí liếc Thạch Phong xuất hiện phía sau, hơi kinh ngạc nói,
- Trúng xích trói linh hồn của ta, đến bây giờ vẫn chưa chết, ngươi đúng là khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.
- Vậy ta có phải nên cảm thấy rất vinh hạnh không?
Thạch Phong nhìn thanh niên thần bí trước mắt, trong lòng đầy cảnh giác.
Lúc trước khi ở Hắc Dực Thành nhìn thấy thanh niên thần bí, cảm thấy thanh niên thần bí rất bất phàm, tuyệt đối không phải nghề nghiệp bậc năm bình thường có thể sánh bằng, bằng không cũng không thể đào tẩu khỏi Hắc Dực Thành.
Mà trước mắt, hắn đã đến nghề nghiệp bậc năm, vẫn không thể tra xét ra tin tức cụ thể của thanh niên.
Duy nhất có thể nhìn thấy chính là, thanh niên thần bí trước mắt cũng là nghề nghiệp bậc năm, có điều cảm giác mang tới cho người ta lại cực kỳ đặc thù, cho dù đều là bậc năm hắn, cũng sẽ cảm thấy khiếp đảm.
- Không tồi, ngươi là Thiên Quyến Giả của Thần Vực Thế Giới này, có thể nhanh như vậy tấn thăng đến bậc năm, miễn cưỡng có tư cách trở thành khôi lỗi của ta.
Thanh niên thần bí nhìn Thạch Phong, giống như nhìn thấy một món đồ chơi vậy, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười vui vẻ,
- Ngươi đã chủ động tìm tới cửa, vậy hôm nay giải thoát cho ngươi.
Nói xong thanh niên thần bí giơ ngón tay lên.
Ngay tức khắc một ma lực cầu màu đen trực tiếp bay về phía Thạch Phong, khi ma lực cầu màu đen bay tới, đồng thời ma lực cầu cũng trực tiếp vỡ ra, khiến không gian chung quanh đều hóa thành một mảng hư vô và hắc ám.
Cấm chú bậc năm Hắc Ám Nhạc Viên!
Đối mặt với cấm chú bậc năm đột nhiên đột kích, Thạch Phong cũng lập tức lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, rút ra Lưỡng Giới Chi Quang đã sớm nắm chặt, trực tiếp nghênh đón.
Phá Giới Chi Quang.
Đột nhiên lại thấy một đạo quang mang chói mắt trực tiếp oanh kích trong bóng tối vô tận, hai người đan vào nhau, hoàn toàn không phân thắng bại, sau khi duy trì một giây.
Ầm!
Theo một tiếng nổ vang lên, trùng kích mãnh liệt khiến Thạch Phong ở cách đó không xa cũng không nhịn được mà lui hai bước, điểm sinh mệnh trong nháy mắt tổn thất hơn chín trăm vạn.
Mà đạo trùng kích này không chỉ khiến Thạch Phong tổn thất hơn một phần năm điểm sinh mệnh, toàn thân cũng cảm thấy chấn động, cả cánh tay vung kiếm đã tê rần.